Ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn từ gỗ đàn hương, Vân Dịch thu liễm biểu tình, nhìn nam nhân dáng dấp bình thường trước mắt.
Tướng mạo vừa nhìn sẽ quên, vóc người không qua cao lớn, không chú ý còn tưởng anh nông dân nào đó.
Nam nhân hơi cúi đầu, lúc nhìn thẳng vào y ánh mắt hắn kiên định, vẻ mặt bình đạm.Không nhìn ra một chút nào chột dạ.
Vân Dịch nhếch miệng, "Kiều Việt đi."
Nam nhân gật đầu một cái, dáng vẻ biết điều.
"Nhân sĩ từ chân núi phía Bắc, mẫu thân nuôi dưỡng, khi còn bé gặp được cao nhân chỉ điểm, tập được một thân võ nghệ. Sau lăn lội đủ loại việc, từng tiêu diệt Lộc Nguyên thủ lĩnh mã tặc, sở trường dùng trường thương. Chưa lập gia đình, bị cáo thị chiêu mộ người cảu Viễn Đại sơn trang hấp dẫn tới, kiếm nhiều vàng bạc một chút về nhà hỏi cưới vị thanh mai trúc mã nữ nhi nhà hàng xóm. Ta nói có gì sai không?" Vân Dịch tuy cười, nhưng giọng cười không nghe ra hỉ nộ.
Kiều Việt gật đầu, hào phóng thừa nhận, "Không có."
Vân Dịch nhịn không đực vỗ tay, "Được, rất tốt."
Kiều Việt lộ ra vẻ mặt không hiểu.
Vân Dịch mỉm cười, "Biết ta kêu ngươi tới làm gì sao?"
Lắc đầu.
"Biết đây là đâu sao?"
Kiều Việt quan sát xung quanh căn phòng trị giá không hề thấp này, cùng với tầng tầng lớp lớp cạm bẫy bố trí dọc theo đường đi, cung kính nói, "Hẳn là Tửu Tuyết viện nơi ở của trang chủ."Vân Dịch chớp mắt, không chối bỏ, đột nhiên cuồng nộ nói: "Đem áo ngươi cởi ra."
"Này..." Kiều Việt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lung-linh-anh/615255/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.