Liễu Hàm Yên đã rời đi năm ngày.
Từ khi phát hiện nam nhân ẩn giấu trong đám hộ vệ, Vân Dịch xem ai cũng như hắn.
Một mặt, y cho Tế tuyết bắt tay điều tra xuất thân của tất cả hộ vệ, đây cơ bản là chuyện lớn, còn phải đi đến quê hương bọn họ hỏi thăm nhiều lần, tốc độ tiến triển tương đối chậm chạp.
Mặt khác, Vân Dịch định ra tay từ chính bản thân.
Y có trực giác, nam nhân sẽ còn tới nữa.
Mỗi lần y đều bị điểm huyệt câm cùng bịt mắt, căn bản không có biện pháp trao đổi với nam nhân.
Hơn nữa cũng không biết lúc nào sẽ tới, nên y dứt khoát chuẩn bị một tờ giấy viết nghi vấn của mình đặt một bên gối, chẳng biết nam nhân nhìn thấy liệu có trả lời hay không.
Ngày thứ sáu, buổi đêm
Vân Dịch cau mày, tỉnh lại giữa một trận lay động kịch liệt.
Hai mắt vẫn bị che kín.
Nam nhân đè trên người y động eo, tiếng dương v*t nặng nề ra vào trong huyệt nhỏ nghe không vui tai lắm.
Dược Liễu Hàm Yên chế cho vẫn có chút tác dụng, mê hương không thể làm y ngủ nguyên một mạch, mà lúc này tỉnh lại, cũng không biết là tốt hay xấu.
Người này rõ ràng biết nhược điểm của y, bất kể y tỉnh hay không, đều theo thói quen tìm chỗ mẫn cảm mà va chạm.
Rút ra cắm vào vừa mạnh vừa sâu khiến bụng dưới Vân Dịch phát nhột, tường thịt co rúc lại, giữ chặt gậy th*t không muốn để rời đi.
Tiếng thở dốc bên tai nặng thêm chút, còn mang chút ý cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lung-linh-anh/615251/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.