- -----
Vân Dịch cùng Hàm Yên trố mắt nhìn nhau.
Liễu Hàm Yên nhìn chằm chằm trùng trong lòng bàn tay, mặt đầy vẻ không hiểu.
(Đoạn này là Hàm Yên thả bột theo dõi lên người công, lẽ ra trùng phải bám lên người công, nhưng đây nó lại tìm đến chính Hàm Yên.)
Yên lặng một hồi, Vân Dịch nhịn không được hỏi, "Thứ này tác dụng thật à?"
Liễu Hàm Yên cau mày suy nghĩ rất lâu, đột nhiên nhẹ giọng một cười một tiếng, "Ra là như vậy."
Vân Dịch đầy bụng nghi vấn.
"Coi như là đụng phải đối thủ."
Liễu Hàm yên lôi một chai nhỏ từ bên hông ra, mở nút, thả trùng vào.
"Bị hắn phát hiện, nhưng hắn cũng chẳng ăn được quả ngọt."
"Chuyện gì xảy ra?"
"Trở về rồi nói."
Hai người ngồi đối diện trên tháp, Vân Dịch nhìn biểu tình nàng, lòng hơi buông lỏng, tìm một tư thế thoải mái ngồi.
"Nói đi."
"Có thể khẳng định là, hắn là một trong số hộ vệ của ngươi."
Vân Dịch hừ lạnh, "Quả nhiên là nội gián."
"Dĩ nhiên, hắn tận lực che giấu, điều tra thông thường cũng không phát hiện được gì. Bột theo dõi vô sắc vô vị đối với con người, chỉ có trùng mới ngửi được, hơn nữa chỉ có thể bám vào da, không tiêu tán trong mười hai giờ. Mỗi loại thuốc bột được điều chế chỉ nhằm vào duy nhất một loại trùng. Kẻ tặng ta trùng này từng nói qua, trên giang hồ không vượt quá mười người sử có."
"Ý ngươi là, hắn cũng có loại bột theo dõi này?"
Liễu Hàm Yên khẳng định nói, "Đúng. Thu nhỏ phạm vi lại, chỉ cần tìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lung-linh-anh/615250/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.