Sau khi chào hỏi các nhân vật quan trọng, nó bước đến bàn ăn, nhìn các món ăn mà nó nuốt nước miếng.
“Ực! Đói quá!! Chưa có gì bỏ bụng hết!” nó xoa xoa cái bụng đói của mình. Bắt đầu liếc mắt đưa tình với đống đồ ăn đày hấp dẫn…
‘Thức ăn ngon, ta đến đây!!’ Ánh mắt lấp lánh cùng nụ cười có phần khả ố ( ta cho mi chết!!! Con kem kia!!)
“Ko ngờ thời này còn có người dùng ánh mắt đó nhìn tôi đấy!” Một giọng nói trêu chọc nó.
Nó ngẩn người rồi im lặng quan sát cử động của anh ta…
“Tôi nghĩ anh bị chứng hoan tưởng nặng rồi đấy! Tại anh đứng kế cái bàn đồ ăn, mà lúc đó tôi lại nhìn thức ăn, mà thức ăn nó lại nằm trên cái bàn, chứ làm gì mà tôi lại nhìn anh được.” Nó cười nhếch mép đầy khinh bỉ.
“chà chà! Ko gặp em mới một ngày mà lại đả kích tôi như vậy, chào! Chúng ta lại gặp nhau!” Anh ta bước ra từ bóng tối.
À! Giờ mới nhìn thấy rõ mặt dâm ô khả ố của anh nha! Ghét phải nói thế này nhưng thật sự anh rất đẹp. Gương mặt góc cạnh hoàn mĩ, đôi mắt sắc sảo, chiếc mũi cao thẳng cùng đôi môi mỏng gời tình.
“Là anh!!” Nó bất ngờ.
“Chào cô nhóc! Lại gặp em rồi! Tôi thật sự ấn tượng với cách chào hỏi có 1 không 2 của em đấy! Tôi xin tự giới thiệu…tôi là giám đốc của công ty Limaru, tôi tên là Hoàng Lâm. Hân hạnh được gặp mặt!” Nói đoạn rồi anh cầm bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lun-a-co-uong-sua-di-nhe/2022520/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.