“Ah! No quá đi!” Nó ôm bụng thỏa mãn.
“Em ăn thế quái nào mà …!!” Anh nhìn chồng đĩa trước mặt… để xem… hừm… 20 cái.
” tại tôi đói mà! Sao nãy giờ không có gì chơi hết vậy, chán quá!!” Nó than.
“Anh có một trò chơi này! Em muốn thử không? Nhưng nhắc trước là phải đủ dũng cảm nha!” Anh nháy mắt.
“Làm sao tôi có cảm giác rợn người khi ở gần anh như vậy chứ!” Nó lườm rồi nói tiếp:
“Well! Nếu như trò chơi của anh thú vị, tôi sẽ xem xét lại …”
“Xem gì?” anh cười.
“Xem rằng có nên bắn chết anh với cây súng trong chiếc ví Channel của tôi không? Tôi không ngại nếu như lấy nó ra thử độ bền lên người anh đâu!” Nó cười nhìn khuôn mặt biến sắc của anh.
“Em đừng có mà đùa nha, anh dù sao sống trên thương trường mười mấy năm, có dũng cảm cỡ nào cũng là sợ nhất là bị sát hại đấy!” Anh le lưỡi tinh nghịch.
” đồ pê đê! Nhát thế cơ à!”nó liếc xéo.
Nhưng tự nhiên anh bước đến bên nó, vòng tay sang eo nó, thì thầm:
“Nhưng chết dưới tay người đẹp như em thì anh đây sẵn lòng.”
Nó bần thần đứng chết lặng, sao nó có cảm giác rằng anh rất giống một người…
“Anh có tin tôi bắn anh tại đây không?” Nó vỗ vỗ chiếc ví yêu thích. Rồi bỗng nó hét lên:
“TẤT CẢ NẰM XUỐNG!!!”
Sau tiếng nói của nó vừa kết thúc là một tràn súng nổ lên.
PẰNG PẰNG…
Rất nhiều tiếng la hét,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lun-a-co-uong-sua-di-nhe/2022519/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.