Nó hí hửng ngồi ghế chủ tịch,quay cái ghế vài vòng.
“Ụa!! Chóng mặt quá!” Nó lắc đầu rồi đứng dậy mà vẫn loạn choạng, vịnh chiếc bàn, đi đến bên tủ sách của hắn.
“Kinh tế,kinh tế,kinh tế,quốc hội,kinh tế,kinh tế….sao toàn sách kinh tế không vậy nè!” Nó nhíu mày,hắn sắp trở thành nhà tư bản rồu!
*cạch*
“Hửm? Lên rồi à!”
Nó quay người lại nhìn hắn đang đứng ngay cửa,nói là đứng chứ đằng sau mà không có nhân viên thì hắn sẽ không ngại nhục nhã mà đổ người dưới đất!
“Ha…Em…Em được lắm…!” Hắn nói không ra hơi.
“Tất nhiên,vì em… lùn mà!” Nó bước lại đá chiếc ghế cho hắn ngồi xuống.
Nhận được “tình thương” ít ỏi,hắn xịu mặt ngồi xuống cái ghế.
“Em nghĩ anh nên đổi hình dáng của căn phòng chút xíu! Tất nhiên là không phải ĐẬP NÁT nó!” Nó gằn chữ ĐẬP NÁT làm hắn lạnh sóng lưng.
“Thay đổi như thế nào?” Hắn chăm chú nhìn nó.
“Màu sắc,bàn làm việc,kể cả tủ sách nữa! Cuốn nào cũng như cuốn nào,dày thì hơn cả dày rồi! Mua nhiều thế làm gì?” Nó cầm quyển sách kinh tế của hắn,mở ra đọc vài chữ…
Nền lịch sử đã sản sinh ra nhiều…
“Đổi liền!! Đổi liền cho em! ” mới đọc vài chữ nó đã rợn hết da gà da vịt lên rồi! Cái gì mà sản sinh…sản cái gì? Sinh cái gì? Thật là…đồi trụy!!( kinh tế! Vâng!! LÀ KINH TẾ ĐẤY BÀ CON Ạ!!)
“Tại sao? ” hắn ngơ ngác,phòng của chủ tịch thì phải có sách kinh tế chứ!
“Tại vì….vì…haizz mà sao anh hỏi nhiều thế!! Tại Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lun-a-co-uong-sua-di-nhe/2022509/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.