“Linh hồn của anh nói với anh, nó trời sinh thích hợp yêu em.”
“Có lẽ không còn ai giống như em, anh cũng không cảm thấy thỏa mãn.”
“…….”
Thanh âm thấp thấp nhàn nhạt, hỗn tạp với khàn khàn men say, như là ly rượu khiến người say mê. Dưới ánh đèn mờ ảo mê ly, Tạ Từ mặc áo sơ mi trắng, tư thế đánh đàn ghi-ta thật sự đẹp.
Anh rất đẹp trai, hơi cúi đầu, một chân đặt trên ghế. Đôi khi anh khá hư, thật khó nhìn thấy dáng vẻ thâm tình của anh, hiện giờ ôm đàn ghi-ta hát, tiếng ca thoát ra từ cổ họng, mang theo chút làm càn bất cần.
Quán bar yên tĩnh ba giây.
Sau thời gian dài trầm mặc, rốt cuộc có người nhịn không được kêu lên một tiếng. Tiếp theo toàn bộ quán bar đều xôn xao, không ít người hoan hô, ban đầu là phạm vi nhỏ sau đó dẫn lên cao trào.
Đến một đám bạn đi theo cũng nhìn Tạ Từ với ánh mắt khiếp sợ.
Lý Tiểu Cường lắp bắp hỏi, “Anh Từ, cậu ấy hát hay thật đấy, tôi chưa từng nghe bài này, không phải là cậu ấy tự viết chứ?”
“Linh hồn của anh nói với anh, nó trời sinh thích hợp yêu em?”
Phó Tuyết Lê nhẹ nhàng cười, “Còn biết cải biên lời bài hát của Tiểu Nham Tỉnh, Tạ Từ được đó.”
Chỉ có mấy người Tống Nhất Phàm bình tĩnh, bởi vì đã từng trải qua khiếp sợ tương tự. Từ Hiểu Thành lắc lắc ly rượu, lắc đầu cảm thán.
“A Từ vẫn thật lợi hại, nhiều năm như vậy vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lum-dong-tien-nho-cua-em/2213166/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.