Thì ra ở thời điểm nàng không biết Thẩm Huyền cũng đã sớm rơi vào, Tiêu Trường Ninh khép sổ vô thường lại, khóe miệng không nhịn được nở một nụ cười. 
Nắng sớm ngoài cửa sổ tươi đẹp, hoa thơm chim hót, lại là một ngày ngọt ngào. 
...... 
Đêm tháng tư rất dài, bao phủ trên hoàng hôn khắp kinh thành. Bầu trời đêm trong vắt, ánh sao đầy trời như đuốc phản chiếu giữa dòng sông uốn lượn của kinh thành, phảng phất như một dải ngân hà đang chuyển động. 
Ánh trăng nhu hòa sáng tỏ, trên mái hiên của Bắc Trấn phủ tư Cẩm Y Vệ, một chân Việt Dao tùy tiện gác trên hàng ngói, trong tay cầm theo một vò rượu ngon đã mở, trên vạt áo là từng đóa hoa thạch lựu đỏ bừng, nàng đang nhìn biển đèn trên tường thành đến xuất thần. 
Tiếng vó ngựa truyền đến ở phía xa, nàng thu hồi suy nghĩ theo tiếng động nhìn lại chỉ thấy Ôn Lăng Âm cưỡi trên một con ngựa đen, đang dẫn một đội Cẩm Y Vệ tuần tra kinh thành. 
Ánh lửa mỏng manh, bóng người mơ hồ, thân ảnh Ôn Lăng Âm hòa vào ánh trăn càng thêm vài phần lạnh lẽo làm người sống chớ tới gần, phảng phất như mỗi hơi thở đều mang theo tiên khí. 
Đội ngũ tuần tra đi qua cửa Bắc Trấn phủ tư, lúc sắp qua khỏi mí mắt, Việt Dao đột nhiên Ôn Lăng Âm giống như cảm thấy được sự tồn tại của nàng chợt ghìm ngựa lại rồi ngẩng đầu, đôi mắt lạnh lẽo không chớp nhìn nàng rồi sau đó lại dừng trên vò rượu trong tay nàng. 
Việt Dao bỗng nhiên cảm thấy có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lui-lui-lui-lui-ra/1659412/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.