Editor: Yang3S
___________
____ Thôi, không kiềm chế nữa.
Tất cả sự dạy dỗ của Tạ Vân Bằng, sự luyện tập hàng ngày hàng đêm, sự tu thân dưỡng tính, những nguyên tắc, tất cả những thứ đó đến giờ phút này đều vất đi hết.
Tạ Đạo Niên bế cô lên, nghiến răng nói, "Phòng em ở đâu?"
Cô nở nụ cười, kiêu ngạo vì đã thực hiện được gian kế, chỉ về một hướng.
Tạ Đạo Niên dùng chân đá văng cửa phòng, lập tức một hương thơm dễ chịu xông vào mũi anh, anh đặt cô lên giường, cúi đầu hỏi cô.
"Sau này không hối hận?"
"Không hối hận."
"Được, em nói đó."
Anh bắt đầu cởi từng cúc cái cúc áo sơ mi từ dưới lên trên, cơ thể cường tráng dần lộ ra, sau đó cởi quần dài, lộ ra quần lót màu đen, sau đó kéo quần lót đen xuống, lộ ra cây gậy th*t đang ngẩng cao đầu hướng về phía cô tỏ ý chào hỏi.
Bộ dạng này của anh Lục Yên chưa từng thấy.
Đôi mắt đỏ ngầu, hơi thở vô cùng gấp gáp.
Người quân tử thanh tâm quả dục*, bị quyến rũ nên lửa tình bốc cháy không kiềm chế được nữa.
"Người" em trai của anh rất có tính hiếu chiến.
Bây giờ nó đã thức tỉnh, khu vườn bí mật của Lục Yên, là nơi cuối cùng mà nó muốn "đánh chiếm".
Tạ Đạo Niên sờ lên áo lót của cô, tìm mãi mà không thấy nút cởi ở đâu, hỏi cô, cởi ra thế nào vậy?
Lục Yên nở nụ cười, cô đưa tay ra sau, cởi móc cài ra, quai áo ở hai bên vai tuột xuống, bộ ngực trắng nõn đang run rẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-yen-anh-yeu-em/799438/chuong-6-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.