Tạ Vân Bằng và Trần Lộ biết anh đang yêu đương, cũng từng gặp Lục Yên, Tạ Vân Bằng bảo anh đưa Lục Yên về nhà, ông còn rót trà cho cô uống, vẻ ngoài ông nhìn trông khá nghiêm khắc, cũng yêu cầu khá nhiều quy củ, từ nhỏ Lục Yên đã được sống tự do, cô cố gắng để làm tốt nhất, sát ngôn quan sắc*,nơm nớp lo sợ, nhưng vẫn không tránh khỏi một vài chỗ thể hiện không tốt, Tạ Vân Bằng đều nhìn ra được.
(*sát ngôn quan sát: thăm dò ý tứ qua lời nói và sắc mặt.)
Hỏi đến nhà có bao nhiêu người, Lục Yên nói không có bố, chỉ có mẹ, Đào Nhạc làm quản lý ở hộp đêm, tuy mọi người đều biết hộp đêm hoạt động hợp pháp, nhưng sau khi nghe cô nói Tạ Vân Bằng liền nhíu mày lại, nhìn về phía Tạ Đạo Niên, trong ánh mắt có tia trách móc.
Tạ Đạo Niên gật đầu, không trả lời lại ánh mắt chất vấn của ông.
Khi Lục Yên mất mát đi về, Tạ Đạo Niên cõng cô đi về.
Nước mắt của cô gái lưu lại trên bả vai của anh, Tạ Đạo Niên thả cô xuống, ở khúc quanh nơi ngõ nhỏ, anh hôn lên những giọt nước mắt của cô.
"Có anh ở đây."
"Bác trai không thích em, em nhìn ra được."
"Đồ ngốc, yêu đương là chuyện của hai ta, không có liên quan gì đến người khác."
"Nhưng mà sau này vẫn phải đối mặt với điều đó."
Tạ Đạo Niên ôm lấy cô, "Em chỉ cần tin tưởng anh, những chuyện khác để anh lo."
"Em không thể để cho anh một mình gánh vác được."
"Vậy chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-yen-anh-yeu-em/799436/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.