Lục Bạch hồi phủ, không
nghi ngờ lại bị hai huynh muội kia trêu chọc một phen, y có chút cảm thấy không biết nói sao cho phải, đành thở dài: "Thật sự không biết các ngươi cả ngày nói nghĩ cái gì, ta với tướng quân đều là nam tử, có gì đâu mà nói?"
Lục Tử Tấn cười bất kham: "Này không phải là tướng quân đối xử với đệ quá tốt hay sao, rõ ràng hai người mới gặp nhau có đúng một lần, hắn cứ quan tâm đến đệ như vậy thì sao chúng ta có thể không nghĩ đến cái chuyện đó được, đúng không, Nguyệt nhi."
"Đúng thế, những chuyện như vậy đều là chuyện bình thường trong quân doanh."
Lục Bạch bóp trán: "Tiểu muội, muội là một thiếu nữ khuê các, nghe đâu ra mấy chuyện đó."
Lục Nguyệt trỏ Lục Tử Tấn, "Ca ca kể."
Lục Bạch trừng mắt với anh ta, Lục Tử Tấn làm động tác buông tay bất đắc dĩ nói: "Quân doanh nào chả thể, đều là một đám đại nam nhân, ở chung lâu đương nhiên sẽ không kìm lòng được, có gì đáng ngạc nhiên đâu."
Anh ta vỗ bả vai Lục Bạch, nhe nhởn nói: "Tống tướng quân sắp sang ba mươi rồi, lần trước vài người bọn ta còn bàn xem có phải tướng quân thích nam sắc cho nên mới không thành thân hay không. Tử Hề, đệ nói xem có phải không...."
Cái giọng u u của anh ta truyền vào trong tai Lục Bạch, quan hệ vốn chẳng có gì bị nói thành có gì đó khiến cho Lục Bạch thẹn quá hóa giận, đẩy Lục Tử Tấn ra, mắng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tu-he/2301472/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.