" Anh muốn sao cũng được, mau buông tôi ra, tôi không muốn dây dưa với anh đâu!!"
Cô cố hết sức đẩy ngã anh ra, hôm qua thật sự cô đã nghỉ thông rồi, anh và cô vốn dĩ không thuộc về nhau, mãi mãi vẫn thế, bây giờ cứ quyết liệt từ chối thì tốt hơn. Một người hoàn hảo như anh thiếu gì tiểu thư yêu thích, cô chẳng qua là một món đồ chơi nhỏ bé của anh thôi
" Chu An à, chuyện hôm qua anh thật sự là không còn cách nào khác, anh không thể bỏ mặt Giai Hân được, em hiểu cho anh mà...cho anh một cơ hội được yêu em...xin em đó...Chu An"
Anh ôm cô, gục đầu vào vai cô thì thầm, anh bây giờ không biết phải làm sao để cô tha thứ cho anh nữa. Anh yêu cô, rất yêu cô, anh không muốn nhìn thấy cô buồn, nhưng quả thật là anh làm không nổi, anh chỉ mong có một cơ hội để được yêu cô...
" Chủ tịch à, tôi không xứng với anh, mãi mãi là không xứng, chúng ta không thể tiến xa hơn...!!"
Cô vốn dĩ đã động lòng với anh rồi, chỉ là đến khi nghỉ thông rồi mới hiểu, anh và cô...không thể chung đường...
" Ai nói em không xứng, anh liền ghết chết người đó, em là người anh yêu, tại sao lại không xứng?"
Anh bây giờ ôm cô còn chặt hơn lúc nãy, chỉ sợ rằng buông ra thì cô sẽ vụt đi mất...
" Thật sự...có...thể sao..???"
Cô ấp úng hỏi lại anh, cô từng trải qua một mối tình, đáng tiếc lại gặp phải tra nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-va-co-thu-ki-nho-ngong-cuong/2981672/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.