" Hử? Cô vừa từ trại ra à? Nhớ kĩ xem tôi có phản bội hắn không? Tra nam như hắn, tôi chính là lúc đó mù nên mới yêu hắn!"
Cô quay đầu lại, sâu thẳm trong ánh mắt chính là sự chán ghét. Lúc trước cô thấy rất có lỗi với ả vì cô luôn nghĩ rằng năm đó ả và tên tra nam kia ngủ cùng nhau là lỗi do cô, từ đó cô luôn nhường nhịn ả, từ khi biết ả mới là kẻ hại cô, cô không bao giờ liên lạc với đôi cẩu nam nữ kia, sống cùng thành phố nhưng không gặp nhau bao giờ. Hôm nay Trái Đất nhỏ quá, gặp đúng họ ở cửa hàng thời trang, không biết là nên vui hay buồn đây!!
" Cô nói ai là tra nam, thứ lẳng lơ như cô không có tư cách nói tôi như vậy!"
Tên đàn ông đi cùng ả thét lên, còn định tác động vào cô thì bị một lực tay rất mạnh ngăn lại. Là Lục Diễn Bắc, may mắn là anh đã đến kịp thời
" Mày nói ai là thứ lẳng lơ HẢ?"
Giọng của anh bây giờ vô cùng đáng sợ, mắt tràn đầy lửa giận, mặt lạnh như băng nhìn Giang Nam Dương, chỉ muốn xé tan hắn ra thành trăm mảnh
" Anh...an..anh ta là Lục Diễn Bắc đó! Tổng tài của Lục thị quyền lực, chết rồiii!"
Ả ta thét lên, khuôn mặt lộ rất rõ vẻ sợ hãi tuột cùng, hai chân run rẩy nhìn anh, miệng cứng đờ lại
Anh lúc này mới bỏ Giang Nam Dương ra, quay sang cô với dáng lo lắng đúng kiếp thê nô, nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-va-co-thu-ki-nho-ngong-cuong/2981670/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.