Mấy ngày sau đó, vì lịch trình không có nhiều hoạt động nên Lâm Huyền cũng rảnh rỗi hơn. Cả ngày cô hết ăn rồi lại ngủ. Sau đó lại quyết định đi tìm một căn chung cư gần với công ty, đi làm cũng sẽ tiện hơn.
Chờ đến khi chuyển đồ đạc sang đã là một tuần sau. Lâm Huyền vui vẻ nằm trong giường ở nhà mới lăn qua lăn về.
"Có tiền thật là tốt."
Lâm Huyền suy nghĩ một lát liền nhanh chóng chìm vào giấc mộng. Cả ngày nay bận bịu cho việc chuyển nhà, cô đã mệt mỏi lắm rồi. Vừa hay bây giờ cũng đã chập tối, ngủ một lát thật là thích hợp.
Một hồi lâu sau, Lâm Huyền đang mê man trong giấc ngủ liền bị tiếng gõ cửa đánh thức. Cô uể oải trèo xuống giường, mắt bất giác nhìn vào đồng hồ, bây giờ vậy mà đã hơn mười giờ.
"Để xem, mình đã ngủ suốt từ lúc sáu giờ đến giờ."
Lâm Huyền xoa xoa đầu, ngay lập tức liền chạy ra mở cửa. Cô mới chuyển nhà, người quen làm sao tìm được đến đây?
Cửa mở, đập vào mắt Lâm Huyền là gương mặt quen thuộc. Lục Ngạn thở từng đợt nặng nề, ngay lập tức ôm cô vào lòng.
"Lục Ngạn?" Lâm Huyền või vỗ vào lưng anh. Người này, sao nhìn cô lại có vẻ kích động như vậy? Hơn nữa trong mắt còn xen lẫn chút lo lắng.
Nhìn bộ dạng anh thế này, Lâm Huyền thật sự không nỡ đuổi đi. Cô kéo anh vào trong, lấy một ly nước ấm rồi từ từ hỏi rõ mọi chuyện.
"Sao vậy?"
"Không tìm thấy em, sợ em đã xảy ra chuyện."
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-phu-nhan-mat-tri-nho-roi/998781/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.