"Em đóng phim với tên tiểu thịt tươi gì đó à?"
Lâm Huyền vốn định không trả lời, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, dù sao một chữ 'Ừ' thốt ra cũng chẳng tốn bao nhiêu công sức.
"Đúng vậy."
Lục Ngạn lặng thinh không nói gì. Anh quay người dựa vào thành giường. Bây giờ trong lòng anh thật sự vô cùng khó chịu, nhưng cho dù có khó chịu thì anh cũng không thể làm gì được.
Lâm Huyền bây giờ đã không còn là Lâm Huyền của trước kia nữa rồi. Cho dù anh có dùng mọi cách để cô từ chối bộ phim này thì cô có đồng ý không? Đáp án thật sự đã quá rõ ràng.
"Sau hôm nay, anh đã nhận ra rồi."
Lâm Huyền có chút thắc mắc: "Nhận ra cái gì cơ?"
Lục Ngạn kéo cả người Lâm Huyền ngồi lên giường. Anh nhẹ nhàng thốt ra mấy chữ, trong thoáng chốc, gương mặt cô gái trước mặt anh bỗng ửng đỏ.
"Sau này anh sẽ theo đuổi em."
Lâm Huyền kiểu: Khoan, dừng lại khoảng chừng là hai giây.
Mới mấy hôm trước mới kí đơn ly hôn rồi giấy tờ liên quan đã mất hết cả một buổi của cô, vậy mà bây giờ anh lại bảo là muốn theo đuổi cô.
Nếu như có thể chọn một câu để đáp lại lời nói của Lục Ngạn, chắc là Lâm Huyền sẽ hét to vào cái bản mặt đẹp trai của anh rằng: "Anh bị ngáo à?"
Nhưng Lâm Huyền lại không làm vậy. Có lẽ đối với cái danh giám đốc Lục thị của anh cô cũng có chút kiêng dè. Trước mắt thì nói thích cô vậy đó, nhưng mà cái 'thích' của anh ta thật là khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-phu-nhan-mat-tri-nho-roi/998774/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.