Ở trên xe của Cảnh Nghi
"Hôm nay Lục Tổng tìm tôi có việc gì quan trọng sao"
Âm thanh nhẹ nhàng và đầy sự điềm tĩnh này chỉ có thể là của Uyển Đình
Cảnh Nghi thấy vậy liền lấy chiếc túi trả lại cho cô. Gương mặt của Uyển Đình bây giờ hiện lên tia phức tạp
"Tại sao anh lại có túi của tôi"
Khoé miệng Cảnh Nghi cong lên thể hiện ý thoải mái và khá buồn cười
Cảnh Nghi:
" Hôm qua một con mèo hoang nhỏ dụ dỗ rồi bắt cóc tôi vào khách sạn í mà"
Uyển Đình
" Không tin gu tôi lại là chú già"
Gương mặt thanh niên tối sầm lại vì được gọi bằng 2 từ thân thương "chú già"
"Chú bắt cóc tôi vào khách sạn đúng không"
Mèo hoang nhỏ này đã xù lông lên rồi vì cô không tin được rằng bản thân mình lại dụ dỗ Lục Tổng nhà ta được
Uyển Đình vẫn tiếp tục nói:
"Ayy daa vậy tin đồn chú là g.ay không đúng rồi"
Cảnh Nghi ép sát cô vào cánh cửa xe, khoá hai tay cô trên đỉnh đầu
Cô gái lúc này biết hoảng sợ rồi
"Chú Lục có gì từ từ nói ở đấy có người đừng manh động"
Lục Tổng quay sang nhìn Cẩn Sinh, thanh niên đã hiểu ý nên vội vàng chuồn ra khỏi xe trong tình huống này,nếu anh không xuống thì chắc ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của mình
Cảnh Nghi tối sầm mặt giọng trầm trầm nói:
"Không còn người ngoài nữa rồi bé con"
"Mèo con 'chơi'
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-phu-nhan-chay-roi/2771641/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.