" Sao anh lại quan tâm đến một người xa lạ như tôi cơ chứ"
Câu hỏi của cô khiến hắn dừng lại trong vài giây
Tại sao
Tại sao
Tại sao
Anh lại lo lắng cho cô chứ trong khi anh là một tổng tài cao ngao tại thượng từ đó giờ chưa "xin lỗi" hay nhẹ nhàng với bất cứ ai
Hắn rất độc đoán không tàn nhẫn nhưng mọi quyết định của anh rất thâm độc
Thấy sắc mặt anh hơi khó coi nên cô vốn định rụt tay lại nhưng bàn tay kia đã nhanh hơn tay cô một bước giữ chắt tay và xoa bóp đều đặn
"Để tôi đưa em về Lưu Gia"
Vừa nói thì anh định rút điện thoại gọi Cẩn Sinh vào trong lái xe
Cẩn Sinh lên xe
"Chúng ta đi đâu thế Lục Tổng"
"Về Lưu...". Truyện Dị Năng
Câu nói chưa kịp hết câu thì đã bị cô nhanh chóng nói chèn lên
"Biệt thự của tôi nằm ngoài thị trấn"
Cẩn Sinh nhìn Cảnh Nghi để chờ xem anh quyết định thế nào
Hắn ta cũng chỉ gật đầu biểu thị sự đồng ý với lời nói của Uyển Đình
Xe lăn bánh vốn tính hỏi cô tại sao không về Lưu Gia thì
"Từ lúc ba tôi mất mẹ tôi tái giá thì đó không còn là nhà tôi nữa rồi"
Cô thoải mái dựa vào ghế không còn căng thẳng như lúc đầu nữa Uyển Đình vẫn tay trong tay mặc kệ Lục Tổng xoa bóp cho kình mắt và gương mặt diễm lệ của cô hướng ra ngoài nhìn phong cảnh
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-phu-nhan-chay-roi/2771639/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.