Chiếc xe rung lắc dữ dội còn tiếng súng lại lớn như áp sát bên tai
Cơ thể Uyển Nghi bất giác run rẩy hai tay vô thức bịt chặt đôi tai lại
Cảnh Nghi mở mắt nhìn thấy cơ thể cô như vậy anh ngồi dậy nắm chặt vai cô ép vào lòng mình
Cẩn Sinh ngồi phía trước vừa lái xe vừa nghe điện thoại
"Lục Tổng chính là người của Trương Gia mang"
Anh bình tĩnh nhìn ra ngoài xe. Cô vẫn ép sát vào người anh mùi gỗ hoà cùng mùi rượu vang nhè nhẹ cho một cảm giác an toàn nên cô cũng từ từ bình tĩnh lại
"Dời lịch đi ngày mai sẽ đi Thụy Sĩ"
Cẩn Sinh nghe vậy thì ghi ghi chép chép gì đó rồi liên lạc với bọn Tinh Duệ và Tinh Cầm
Tiếng súng cùng tiếng lết bánh xe lớn dần rồi cũng nhanh chóng chìm vào im lặng
Uyển Đình ngước lên nhìn hắn với ánh mắt khá khó hiểu
"Chúng ta đang đi đâu thế Lục Tổng"
Anh không nói nhưng tay hắn lại siết chặt bả vai cô. Cẩn Sinh nhìn thấy Cảnh Nghi không nói nên anh nhanh chóng giải thích cho Uyển Đình
"Thưa cô chúng ta đang về Lục Gia ạ dù gì nay cũng lễ mừng thọ của Lão Phu Nhân"
Cô nhanh chóng nhìn cô rồi nhìn quần áo của mình. Với bộ dạng hiện tại thì cô không dám đến Lục Gia
"Đừng lo tôi có chuẩn bị quần áo cho em"
Giọng nói trầm thấp xen lẫn chút bình tĩnh của anh khiến cô nên cô khẽ gật đầu
Sau vài chục phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-phu-nhan-chay-roi/2771634/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.