Anh chầm chậm đứng dậy tiến về phía cô. Uyển Đình lúc này trên cơ thể chỉ còn quần áo lót che chắn cho cơ thể mong manh nhỏ bé này
Hắn nhìn cô không chớp mắt còn cô nhìn hắn như kẻ biến thái
Cô mặc lên mình bộ váy nhưng lại gặp chút khó khăn với dây khoá kéo sau lưng lúc này Cảnh Nghi đã ở sau lưng cô từ nảy đến giờ
Vươn đôi tay có chút thô ráp nhẹ nhàng giúp cô kéo khoá. Sau đó bàn tay hư hỏng luồn qua eo cô, hắn vùi mặt vào bả vai nhỏ nhắn mùi hương hoa hồng nhè nhẹ trên máy tóc cô khiến yết hầu hắn liên tục lên xuống hơi thở gấp gáp
Anh dùng lực xoay người cô về phía mình và ép sát đôi môi của hắn vào đôi môi căng mọng của Uyển Đình. Nụ hôn của sự chiếm hữu cũng như là ham muốn.
Cô lúc này vừa bị hôn vừa bị dồn vào cánh cửa không còn đường trốn chạy nên chỉ biết thuận theo hắn
Bỗng nhiên cửa mở ra
"Cảnh Nghi tớ nghe nói cậu ở đây"
"Nghi Nghi yêu dấu'
Hai giọng nói vừa cất lên cũng như cánh cửa đẩy ra làm cho môi Cảnh Nghi va vào răng của Uyển Đình khiến môi hắn bị rách
Cũng vì vậy hai người tách nhau ra
Cảnh Nghi trầm mặt tức giận một tay lau đôi môi xước máu của mình và bắt đầu ngước nhìn xem là ai
Đây chẳng phải là hai chiến thần hóng hớt số 2 thì không ai dám số 1 hay sao Bách Cảnh và Chúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-phu-nhan-chay-roi/2771632/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.