Lục Ân Nhị ra về, dáng vẻ cô độc một mình lên xe phóng ga chạy thẳng về nhà bất giác đi qua lối nhà Triệu Thành Quân, khu chung cư này dành cho những người có mức sống thu nhập tạm ổn không phải xuất sắc, ánh mắt anh lướt qua lại thu hồi về.
Anh vỗ vô lăng, nhớ lại lời mời của Triệu Tiểu Nhan anh không rành quá mấy vấn đề tặng quà nhất là bé gái, anh sợ anh tặng con bé sẽ không thích cũng không thể tặng nhiều nếu không cậu sẽ từ chối. Mấy lần tiếp xúc gần đây anh phát hiện cậu không thích mắc nợ người khác.
Lục Ân Nhị trên con đường vắng tanh một màu đèn đỏ vọt qua trong đêm. Làn khói trắng của hơi nước bao phủ lấy toàn bộ cơ thể anh, từng đường nét săn chắc của cơ thể được thể hiện qua chiếc gương bám hơi mờ ảo, tóc mái vuốt ra sau để lộ đôi mắt sắc bén, từng ngũ quan hài hòa, sắc nét như được những người thợ thủ công dần hết công sức vào điều khắc nên một bức tượng tuyệt đẹp có linh hồn.
Từng thớ thịt săn chắc tiếp nối chồng lên nhau, những giọt nước ấm từ vòi chạy xuống bám chặt lên người anh. Lục Ân Nhị choàng theo khăn tắm bước chân thả nhẹ dẫm lên khăn chải thềm mềm mại bước ra ngoài, mái tóc được anh lau khô, trên người anh mang áo choàng tắm màu đen trong tay cầm theo ly rượu nho lắc lư, rượu bên trong gợn lên như những cơn sóng bám vào thành ly thả mình chảy xuống.
Điện thoại trong tay màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-muon-noi-chuyen-yeu-duong-/3592866/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.