“Con là đang uy hiếp ông?”
“Con không uy hiếp ông, con chỉ mong ông đừng làm khó Du Nhiên. Yêu thích hay không là quyền riêng của mỗi người, con không có quyền ngăn cấm. Nó cũng giống như việc con yêu Du Nhiên, không ai có thể ngăn cấm tình cảm của bọn con được.”
Lục Sính tức đến run người, nhưng chẳng thể làm được gì, chỉ gằng một tiếng.
“Con!”
Lục Đình Phong không làm sai, hắn kính trọng Lục Sính có thừa, không bắt ép ông phải chấp nhận Du Nhiên, điều này đồng thời khiến Lục Sính không có cách nào bắt bẻ hắn, càng không có cách cưỡng ép để Lục Đình Phong cho Tô Tư Vũ ở lại đây.
Tô Tư Vũ liếc mắt nhìn Lục Đình Phong, bàn tay nắm chặt mép váy, vò chúng đến nhăn nhúm.
Cô ta ở trước mặt Lục Đình Phong hết lần này đến lần khác bị mất hết mặt mũi, cảm giác khốn cùng quẫn bách như thế này càng làm cho dã tâm muốn chiếm lấy Lục Đình Phong của Tô Tư Vũ thêm nặng nề.
Tất cả hoặc là của Tô Tư Vũ cô, hoặc là bị phá hủy hết, cô ta không thể trơ mắt nhìn hai người họ hạnh phúc.
Không đời nào!
“Ông ơi, nếu Đình Phong đã nói như thế, vậy…hai ông cháu mình đành về biệt thự thôi.”
Lục Sính nhìn thấy Tô Tư Vũ khóc, bóng dáng kìm nén ẩn nhẫn kia giống hệt như người vợ trước của ông, bèn vội lấy khăn giấy lau nước mắt cho cô ta, quay sang trừng mắt trách móc Lục Đình Phong.
Tô Tư Vũ ở bên cạnh Lục Sính từ lúc bé, ông thương cô còn hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-muon-hon-toi/1244931/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.