Lục Đình Phong khó chịu nhìn Tô Tư Vũ, bàn tay ôm lấy bả vai Du Nhiên siết chặt hơn. Du Nhiên được Lục Đình Phong trấn an, áp chế nghi hoặc cùng bất an vào lòng, mi mắt cụp xuống không nhìn Tô Tư Vũ nữa.
Cánh tay Tô Tư Vũ đưa ra trong không khí, Lục Đình Phong chẳng thèm liếc mắc đến huống hồ chi là bắt tay với cô ta. Lục Sính thấy cảnh tượng này càng đau lòng cho Tô Tư Vũ, ông khẽ gọi một tiếng.
“Đình Phong, Tư Vũ gọi con kìa.”
Lục Đình Phong liếc mắt nhìn sang, chỉ lướt qua một chút, Tô Tư Vũ liền căng thẳng đến cứng người.
Hôm nay cô ta không đẹp sao? Cùng một kiểu đồ với Du Nhiên, chắc chắn cô ta nổi bật hơn hẵng, Du Nhiên là cái thá gì, vì sao Lục Đình Phong không chịu nhìn cô ta lâu hơn một chút.
Tô Tư Vũ nghe được một tiếng ừ, cô vội rút cánh tay về, chán nản cúi gầm mặt xuống.
Cô ta đã làm mọi thứ để quên đi Lục Đình Phong, thế nhưng mấy ngày trước vừa nghe Lục Sính nói ông sẽ về nước, cô lại nhịn không được muốn đi theo. Lại nhớ đến khuôn mặt ôn nhu của Lục Đình Phong đối với Du Nhiên, Tô Tư Vũ trong ghen tỵ lại có một phần ao ước, cô ta tự hỏi rằng, nếu mình bắt chước giống với Du Nhiên, Lục Đình Phong có thể nào đối xử với cô ta tốt hơn một chút không?
Tô tư Vũ bị tình yêu làm cho mờ mắt rồi, đến bây giờ dù bỏ công cố gắng hóa thành Du Nhiên cô cũng chẳng nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-muon-hon-toi/1244930/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.