Bờ môi ấm nóng của Du Nhiên chạm vào bờ môi lành lạnh của Lục Đình Phong, hắn ngơ ngác trong giây lát, sau đó một tay ôm lấy gáy cô, làm sâu sắc thêm nụ hôn này.
Ban đầu là chạm khẽ vào nhau, sau đó là môi lưỡi quấn quýt cùng nhau.
Lục Đình Phong giành quyền chủ động liên tục tấn công, hắn càng quét khoang miệng Du Nhiên, đầu lưỡi luồn vào cạy mở hàm răng, sau đó mạnh mẽ ngậm lấy đầu lưỡi nhỏ xinh của cô mút vào, tạo ra một trận khuấy đẩo điên cuồng trong miệng, Lục Đình Phong dường như còn nếm được vị mặn của nước mắt của người đối diện.
Du Nhiên trong vòng tay Lục Đình Phong, hai tay dịu ngoan níu lấy vạt áo hắn, mắt mở thật to, đầu lưỡi ngại ngùng trốn chạy sự truy đuổi của ngài Lục, nhưng mà đến cuối cùng vẫn bị hắn bắt được, còn bị hôn cho đến choáng váng, đại não quay mồng mồng, lồng ngực cạn hết khí lực.
Hai người hôn rất lâu, đến khi Lục Đình Phong thỏa mãn buông ra, Du nhiên suýt nữa đã hết hơi vì nín thở mãi. Ngài Lục nhìn thấy môi Du Nhiên đỏ ao, còn hơi sưng, bên viền môi thấp thoáng vết cắn, đều là vết tích của hắn gây ra, không khỏi cảm thấy Du Nhiên quá non nớt.
Chỉ hôn một chút, cả người cô đã đỏ bừng, thân nhiệt tăng cao như cái lò sưởi.
Du Nhiên choáng váng ngã vào lồng ngực ngài Lục, hắn còn nghe thấy được khi cô gục mặt vào người hắn liền phát ra một tiếng than nhẹ. Hệt như mèo nhỏ rơi vào lòng chủ nhân, ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-muon-hon-toi/1244904/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.