Chuyện làm bánh Giáng Sinh tặng Lục Đình Phong bị ngài Lục biết rồi, rõ là Du Nhiên đã phủ nhận cô chỉ đến để giúp Thu Lan mà thôi, nhưng mà nhìn ánh mắt của hắn đi, như đang nói với cô rằng ‘Nghĩ tôi ngốc lắm hả?’
Chuyện ngài Lục đi lại được Thu Lan cũng biết trước rồi, do bác của cô ấy nói, cho nên khi nhìn thấy Lục Đình Phong đi từ ngoài cửa vào, cô cũng chỉ nhìn Du Nhiên bằng ánh mắt đầy thâm ý.
Cuối cùng Du Nhiên làm bình vỡ không sợ nứt nữa, vừa ngượng vừa run đẩy cái bánh ngọt mình làm đưa lên miệng Lục Đình Phong. Hắn nhìn cô một lúc sau đó mở miệng, bánh cupcake khá nhỏ, đầu lưỡi Lục Đình Phong vô tình quét trúng đầu ngón tay Du Nhiên, cả hai người đồng loạt giật mình. Du Nhiên vội rút tay, xấu hổ cúi đầu, Lục Đình Phong mím môi, cảm nhận được vị kem vừa béo vừa ngọt, lại nhớ đến đầu ngón tay lành lạnh kia, hắn giọng một tiếng.
Ngày Giáng Sinh năm đó bắt đầu với một hương vị mập mờ bao trùm căn nhà.
Đầu tháng một, Du Nhiên cùng Lục Đình Phong đến bệnh viện thăm ông ngoại.
“Lo lắng à?”
Du Nhiên vội gật đầu, người bên cạnh liền nắm lấy tay cô, ôm trọn từng ngón tay lạnh như băng kia vào trong lòng bàn tay ấm áp.
Du Nhiên cảm nhận được Lục Đình Phong đối xử với ông ngoại rất khác với những người trong nhà họ Lục, cứ nhìn quà tặng mà Lục Đình Phong chuẩn bị xem, có bao nhiêu dụng tâm trong đó. Cho nên Du Nhiên biết, đây mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-muon-hon-toi/1244892/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.