Chương trước
Chương sau
Nóng … nóng … giúp em – Cô vừa nói, vừa vô thức ưỡn người ra phía trước thở dốc

- Cô có biết bản thân đang nói gì không ?

- Ưm ~ Khó chịu … giúp … em

Tống Tử Ngôn cố gắng tháo tay cô ra khỏi mình nhưng Bạch Nhan vẫn một mực ôm lấy. Cô kéo anh ngã xuống giường rồi ngồi lên người anh, trực tiếp dùng tay tháo bỏ chiếc áo sơ mi gây cản trở, vướng víu

- Cô đang đùa với lửa đấy ! Buông ra trước khi tôi …

Cô nhẹ nhàng đặt ngón tay lên trước hai môi của anh :

- Bây giờ … em là của anh. Đêm còn dài … cứ từ từ mà thưởng thức

Cô không nói thì thôi, chứ một khi câu đấy đã cất lên rồi thì sợi dây lí trí cuối cùng của anh cũng coi như đứt. Anh rút dây, cởi chiếc váy trên người cô ra. Lúc này, làn da trắng, hồng cùng với chiếc bra còn sót ngày càng hiện rõ. Anh vùi đầu, hôn vào hõm cổ cô. Anh hôn mạnh đến mức còn để lại dấu vết đỏ au, y như con sói vừa đánh dấu chủ quyền của nó vậy. Bàn tay anh trên cơ thể cô tuỳ ý làm loạn, hết vứt bra, sờ nắn vòng một đẫy đà lại di chuyển xuống chiếc eo nhỏ nhắn. Anh ôm trọn cô vào lòng, từ thế chủ động, bây giờ cô lại thành thế bị động rồi. Anh nhanh chóng ném chiếc quần lót cuối cùng của cô xuống đất. Bây giờ, hai người đều không có một mảnh vải che thân, muốn thấy cái gì ở nhau đều nhìn thấy được hết. Tuy nhiên, anh phải công nhận rằng, rõ ràng cơ thể cô đẹp hơn anh nghĩ rất nhiều

Anh dùng chiếc dây váy trói hai tay cô lên đỉnh đầu, sau đó mạnh bạo chiếm lấy đôi môi vẫn còn vương một chút son đỏ. Lưỡi anh cứ thế luồn vào trong khoang miệng cô dây dưa với chiếc lưỡi còn lại, không luyến tiếc gì mà mút lấy mút để bờ môi ấy. Cô bị anh làm cho kích thích mà rên lên những âm thanh chẳng rõ ràng :

- Ưm ~ ư … a

Yết hầu Tống Tử Ngôn liên tục lên xuống, bàn tay bận bịu xoa nắn vòng một căng tròn của cô. Đôi khi anh còn cúi miệng, ngậm lấy hoặc ve vãn nhũ hoa, vừa làm chúng dựng hết lên, vừa làm cô đỏ mặt không dám nhìn thẳng. Anh tiếp tục di chuyển xuống bên dưới, chạm nhẹ vào " cô bé " của Bạch Nhan, khiến cô đã không chịu được mà rên lên :

- Uhmm ~ đừng nhìn

Anh bật cười :

- Cầu xin anh nhưng lại dùng giọng điệu này ? Em đang định câu dẫn anh sao ?



- Em không … A !

Cô còn chưa kịp nói hết câu thì anh đã dùng ba ngón tay thăm dò ở phía dưới. Diệp tiểu thư bị trêu ghẹo. Toàn thân bắt đầu run rẩy, cả cơ thể như chìm trong khoái lạc, hít thở ngày càng khó khăn. Ý thức cô vô cùng mơ hồ, đầu óc trống rỗng, chẳng còn đoán ra được bản thân đang bị sao nữa.

Anh bỏ tay ra khỏi nơi tư mật, mặt không ngừng tỏ vẻ thích thú :

- Mới một chút thôi mà em đã như thế này ? Liệu sau khi anh cho vào em còn trụ nổi được không ?

Nói xong anh liền đứng dậy, khiến chiếc ** *** đang ***** **** kia tiến gần đến chỗ cô. Anh dùng tay nhẹ nhàng tách 2 chân của cô vòng qua hông mình. Tuy nhiên sau đó, anh chỉ để “ Tiểu Ngôn ” đang ***** **** nãy giờ dừng ở bên ngoài trêu đùa nơi tư mật của Bạch Nhan, chứ chẳng hề tiến vào như cô nghĩ. Cơ thể nóng rực bị anh đùa giỡn khiến cô không thể làm gì khác ngoài việc rên lên từng hồi. Cô cảm nhận rất rõ rằng bản thân ngày càng muốn được chạm vào. Thấy cô khổ sở như vậy, anh cũng thôi trêu đùa, mà thúc thẳng con cự long vào bên trong cô

- Áaa … đau … đau … đau quá

Anh liền dừng lại, chau mày nhìn cô :

- Đây là lần đầu của em sao ?

Thấy cô khẽ gật đầu, anh mới biết hoá ra từ trước tới giờ, cô không là loại con gái ăn chơi như anh nghĩ. Trong tất cả các cô gái anh từng ngủ cùng, chỉ duy nhất Bạch Nhan là người có lần đầu tiên. Bây giờ, anh phải khiến cơ thể cô thích ứng kịp đã, chứ bây giờ nơi tư mật của cô như muốn siết chặt “ Tiểu Ngôn ” đến chết vậy. Dẫu biết là đối với nữ nhân, lần đầu sẽ rất khó, nhưng ít nhất cũng đừng nên căng thẳng như vậy chứ ! Hy vọng là cách này sẽ giúp cô giảm đau nhất có thể. Anh cắn vào tai cô :

- Nghe anh, thả lỏng cơ thể ra. Nếu em cứ bó chặt giống lúc này thì sẽ khó cho cả hai đấy

Đầu óc cô trống rỗng nên anh nói gì thì cô cũng nghe theo. Đầu tiên thì vẫn còn khó chịu, nhưng về sau thì chúng dần dần chuyển sang thoải mái.

Những khoái cảm bao quanh khiến anh chẳng thể nào dừng, cũng chả chậm lại được. Anh cứ như được nạp điện, liên tục ra vào cho đến khi chạm đến nơi sâu nhất. Cô bây giờ đâu còn tâm trí nào để suy nghĩ, hoàn toàn buông thả bản thân mặc cho anh làm không biết bao nhiêu tư thế. Trán cô đã nhễ nhãi mồ hôi, cộng thêm mái tóc đen ánh khói xoã dài trước mặt càng làm cô trông kiều diễm, quyến rũ mê người. Khi đã đạt đến cao trào, anh gầm lên một tiếng, sau đó phóng thích tất cả vào bên trong cô

Không biết đã qua bao lâu, nhiệt độ căn phòng bỗng chốc tăng lên nhanh chóng trong tiếng rên rỉ và thở dốc của hai cơ thể nam nữ đang cuốn lấy nhau. Bạch Nhan thì mơ mơ màng màng ngất đi. Còn Tống Tử Ngôn thì hoàn toàn ngược lại, toàn thân như có dòng điện chạy qua, vô cùng thoải mái. Anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, rồi cả hai cùng chìm trong giấc ngủ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.