Vừa rạng sáng hôm sau, Lục Tiêu bị đồng hồ báo thức đánh thức từ trạng thái mơ hồ, duỗi tay một cái, không chút suy nghĩ nhấn tắt chuông báo.
Ngẹo đầu ngủ tiếp.
Chờ anh ngủ gần đủ, sượt ra từ trong chăn, lại mở mắt ra, quay đầu nhìn lại thời gian. Trong nháy mắt, bảy hồn bay hết sáu hồn rưởi, cả người giật mình một cái.
Trên giường chỉ còn dư lại một mình anh, Hạ Dật và Ngụy Tử Tuấn không biết đi đâu. Dấu vết ngày hôm qua lưu lại cũng được làm mất.
Có điều, Lục Tiêu cũng không phải chú ý những thứ này.
Còn có mười phút nữa là lễ giao lưu bắt đầu, mà từ khách sạn đến hội trường ít ra cũng phải nửa giờ. Nói cách khác, ngày hôm nay anh chắc chắn sẽ đến muộn đồng thời sẽ lưu lại một ấn tượng đầu tiên cực xấu với bác sĩ Từ Hằng mà anh luôn ngưỡng mộ.
Lục Tiêu giật chăn một cái muốn xuống giường tìm quần áo, không ngờ thân thể vừa mới chạm đất, dưới chân đã mềm nhũn, không đứng vững ngã xuống, một cái dập đầu vào góc giường.
Cái trán đau xót, máu trong nháy mắt trào ra.
Lục Tiêu ngồi quỳ chân trên thảm trải sàn, còn có chút không bình tĩnh nổi, đầu vang lên ong ong, thái dương chảy xuống dòng máu làm tầm mắt mơ hồ.
Thân thể cũng mềm nhũn không lên được chút hơi sức nào.
Làm bác sĩ, anh tự nhiên biết đây đều là kết quả túng dục quá độ tối qua.
Lục Tiêu vốn có một cuộc hành trình tốt đẹp lại bị ngắt ngang giữa chừng, cũng cho rằng bị người ta lừa đến khách sạn rồi mạnh mẽ cưỡi lấy cả buổi tối đã đủ xui xẻo lắm rồi, không ngờ hôm nay còn có xui xẻo hơn chờ anh.
Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tieu/53830/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.