*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Túy.
“Là hắn, quả nhiên hắn chưa chết…”
Hoa Mãn Lâu cầm tờ giấy có in dấu giày bằng máu, trong miệng lẩm bẩm, ánh mắt Cơ Lang chăm chú nhìn gương mặt trắng bệch của y, nhưng hắn không nói gì, cũng không làm gì, chỉ nhìn như vậy.
Lục Tiểu Phụng trước giờ chưa từng thấy dáng vẻ Hoa Mãn Lâu thất hồn lạc phách như vậy, đó là một “Hoa Mãn Lâu” hắn hoàn toàn không biết.
Đột nhiên hắn bắt đầu nghi ngờ, kế hoạch này có thật sự ổn không?
Nhưng lúc này, tên đã trên dây, không thể không bắn. Bây giờ hắn chỉ có thể tiến hành theo kế hoạch.
Lục Tiểu Phụng nhìn về phía Hoa Như Lệnh, vẻ mặt vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ: “Hoa lão gia, đây là?”
“Đây là dấu chân máu của Thiết Hài đạo tặc.” Trong mắt Hoa Như Lệnh lóe lên sự chột dạ, nhưng vẻ mặt lại là cơn tức giận bất bình, đôi mắt nhìn Hoa Mãn Lâu đầy áy náy: “Thất Đồng, con nói đúng, quả nhiên hắn chưa chết.”
“Thiết Hài đạo tặc? Không phải mấy chục năm trước đã bị Hoa lão gia và mấy vị đại hiệp khác giết chết rồi sao?”
“Đúng vậy, năm đó ta và mấy vị đại hiệp cùng nhau bao vây tiêu diệt Thiết Hài, quả thật đúng là đã giết hắn, không ngờ hắn vẫn còn sống.”
Lục Tiểu Phụng sờ sờ ria mép, vẻ mặt suy đoán: “Hay đó chẳng qua là kẻ thế thân cho hắn? Vì để cho các người tưởng rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tieu-phung-dong-nhan-tien-hoa-man-lau/1359795/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.