*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Túy.
Sáng sớm thức dậy, khi Hoa Mãn Lâu tỉnh lại từ trong lòng Cơ Lang, trên gương mặt ôn hòa thường ngày xuất hiện chút mờ mịt hiếm thấy, thoạt nhìn ngốc ngốc, đáng yêu vô cùng.
Chí ít mà nói đối với Cơ Lang thì là như vậy.
Đưa tay kéo Hoa Mãn Lâu vào lòng mình lần nữa, hôn một cái lên trán của y, rồi mới đứng dậy đi thay quần áo.
Hoa Mãn Lâu sờ sờ cái trán bị hôn, ngu ngơ chẳng suy nghĩ chút gì, một lát sau mới tỉnh táo lại, cũng đứng dậy theo.
Tối qua là đêm y ngủ ngon nhất từ trước tới nay.
Thay bộ quần áo sạch sẽ, Hoa Mãn Lâu sờ soạng cây lược định buộc tóc, Cơ Lang đã đưa tay qua cầm lấy cây lược trong tay y, đè Hoa Mãn Lâu ngồi xuống trước gương đồng, không mấy thông thạo nhưng lại cẩn thận chải đầu buộc tóc giúp y.
Tóc bị kéo căng tuy hơi đau, nhưng trong lòng Hoa Mãn Lâu lại thấy tốt lắm, điều này khác với việc để cho nha hoàn hầu hạ thường ngày, khiến cho Hoa Mãn Lâu cảm thấy bất đắc dĩ, y biết rõ mình là một người mù, mà Cơ Lang làm vậy chỉ càng khiến y cảm thấy thỏa mãn khi được che chở.
“Ta cũng buộc tóc giúp ngươi nhé?”
Tóc mình đã được buộc, Hoa Mãn Lâu cảm thấy mình nên đáp lễ một chút.
Cơ Lang nghiêng đầu nhìn mái tóc mình chưa bao giờ buộc lại, mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tieu-phung-dong-nhan-tien-hoa-man-lau/1359794/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.