Chương trước
Chương sau




Đổi mới đổi mới

Bởi vì ý kiến không hợp trên vấn đề trọng đại “Tôn Tú Thanh có thích hợp trở thành Tây Môn phu nhân không”, cuộc gặp gỡ mang tính lịch sử giữa Cung Cửu và Ngọc La Sát rốt cục kết thúc bằng một kết luận đầu hài hòa hữu hảo “Trên cơ bản đạt thành nhận thức chung, chi tiết thì còn phải có thêm một cuộc bàn bạc”.

Ngọc La Sát chẳng thấy “Hữu hảo” chút nào, Cung Cửu cũng không thèm để ý, ít nhất hắn thực vừa lòng với kết quả này — bởi vì theo mỗi phương diện, hắn đều ẩn ẩn đè ép Ngọc La Sát một chút, đây thật sự là “Thắng hiểm”cực khó giành được a.

Ngọc La Sát quả thực là một người đáng sợ, nếu không phải Cung Cửu sống lại, sợ rằng chỉ cần Ngọc La Sát tung quả cân “Thái Bình vương thế tử” nặng nề này ra đã đủ để ngăn chặn Cung Cửu. Vì cái gì? Đạo lý rất đơn giản, bởi vì Ngọc La Sát là Tây Phương Ma Giáo giáo chủ, Tây Phương Ma Giáo chính là nhất ngôn đường của gã, quyền sinh sát trong tay toàn tâm toàn ý; Mà Cung Cửu chỉ là Thái Bình vương thế tử, trên đầu hắn còn có Thái Bình vương, thậm chí còn có Hoàng đế, nếu các loại bố trí của hắn bị Thái Bình vương biết được thì sao? Bị Hoàng đế biết thì sao? Trên thực tế thân phận của Cung Cửu bị vây trong địa vị “bị” kẻ trên điều khiển, chỉ điểm này thôi, hắn liền thua Ngọc La Sát không chỉ một bậc.

Nhưng Cung Cửu rất nhanh liền dời đề tài này đi, né qua hoàn cảnh xấu lớn nhất của hắn, ngược lại nói đến kịch chiến đêm đó — Cung Cửu không chỉ là Thái Bình vương thế tử, thế lực âm thầm của hắn có khả năng đã vượt qua Tây Phương Ma Giáo, hơn nữa bản thân hắn vẫn là tuyệt đỉnh cao thủ: Nếu thật sự nhạ hắn nóng máu, không làm Thái Bình vương thế tử thì sao nào? Lẻn vào giang hồ khai tông lập phái, lấy năng lực của Cung Cửu, có thể tạo dựng địa vị ngang với Tây Phương Ma Giáo cũng không biết chừng.

Có cần nháo đến tình cảnh đó không? Cung Cửu cũng không thể giết quách Tây Môn Xuy Tuyết cho xong.

Ngọc La Sát đương nhiên hiểu được mũi nhọn giấu trong lời của Cung Cửu, vì thế liền kéo Diệp Cô Thành đến làm bè, nhưng vẫn bị Cung Cửu nhẹ nhàng đẩy ra, đem đề tài dẫn tới trên người Tây Môn Xuy Tuyết — Tây Môn Xuy Tuyết là nhi tử bảo bối duy nhất của Ngọc La Sát, tầm quan trọng đối với gã không cần nói cũng biết; Nhưng Diệp Cô Thành thì sao? Trong mắt Ngọc La Sát, Cung Cửu có vẻ như chỉ là muốn “Nhúng chàm” Vị Kiếm Thánh này mà thôi, vì vậy cán cân lợi thế tự nhiên cũng nghiêng đi.

Đến nước này rồi, hai người bọn họ đành phải trao đổi điều kiện: điều kiện hàng đầu của Cung Cửu là “Ngọc La Sát không làm hư chuyện của hắn”, Diệp Cô Thành chỉ là bổ sung thêm thôi; Huống hồ bản thân Diệp Cô Thành đã kiếm thuật thông thần, liền tính là Ngọc La Sát cũng không dễ động đến y. Mà Ngọc La Sát lại hết sức để ý an nguy của nhi tử, dù sao nói về sức mạnh, Cung Cửu quả thật có năng lực giết Tây Môn Xuy Tuyết, Diệp Cô Thành cũng có, cho nên gã chỉ có thể thoái nhượng; Về phần chuyện của Tây Phương Ma Giáo, Cung Cửu vốn không có đường nào can thiệp — trên thực tế Ngọc La Sát càng không muốn để hai đại kiếm khách quyết đấu hơn cả Cung Cửu, bởi vì lấy lực quan sát của gã đương nhiên đã nhất thanh nhị sở, Tây Môn Xuy Tuyết bây giờ còn chưa phải là đối thủ của Diệp Cô Thành.

Đến đây, Cung Cửu và Ngọc La Sát tạm thời đánh ngang tay, ngươi có cố kỵ của ngươi, ta cũng có khó xử của ta, song phương thoạt nhìn ngang tài.

Nhưng sự tình cũng không đơn giản như vậy, nếu Tây Môn Xuy Tuyết cũng đột phá thì sao? Hoặc Ngọc La Sát dứt khoát mang Tây Môn Xuy Tuyết đi bảo vệ, Cung Cửu không phải rơi xuống hạ phong à? Vì thế Cung Cửu còn có một lợi thế cuối cùng, đó chính là Tôn Tú Thanh.

Trước đó không bao lâu Cung Cửu đã bí mật thu Trương Anh Phong và Nghiêm Nhân Anh vào dưới trướng, nếu nói hắn và Tôn Tú Thanh không hề có liên hệ thâm tầng, chỉ là “Khuê mật” thuần túy, kẻ mưu mô như Ngọc La Sát tuyệt không tin tưởng — gã không có khả năng đoán được Tôn Tú Thanh kỳ thật chỉ là một nữ nhân toàn tâm toàn ý chỉ có tình yêu, bởi vì Ngọc La Sát cũng không phải tiên tri. Kỳ thật nếu Tôn Tú Thanh gả cho Tây Môn Xuy Tuyết, khẳng định nếu có chuyện gì xảy ra nhất định sẽ hướng về trượng phu, thậm chí còn hướng về cha chồng Ngọc La Sát này, mà vứt bay lão sư phụ chết oan ra sau đầu: Nhưng suy luận của Tôn Tú Thanh và Ngọc La Sát vĩnh viễn không đạt tới cùng phương diện, Ngọc La Sát cả đời cũng không có khả năng lý giải suy nghĩ của Tôn Tú Thanh.

Vì thế trong góc nhìn của Ngọc La Sát, Tôn Tú Thanh tất nhiên là một nữ nhân tâm cơ thâm trầm “Chịu nhục”, thi triển mỹ nhân kế với Tây Môn Xuy Tuyết, thời cơ đến liền báo thù cho ân sư. Độc Cô Nhất Hạc chết có quan hệ trực tiếp đến hai phụ tử bọn họ, Tôn Tú Thanh không biết sao? Liền tính nàng không biết, chẳng lẽ Cung Cửu không nói cho nàng sao? Nữ nhân như vậy, sao có thể làm con dâu của gã? Ngọc La Sát tuyệt đối không chịu – điều này tương đương với đem một con độc xà đặt bên gối của nhi tử a !

Nhưng hiện tại vấn đề lớn nhất của Ngọc La Sát là, Tây Môn Xuy Tuyết căn bản không nghe lời gã nói — đây đối với một thượng vị giả quen nắm trong tay tất cả mà nói, không thể nghi ngờ là một cục ức nghen giữa cổ họng. Ngọc La Sát thậm chí không thể đơn giản giẫm chết Tôn Tú Thanh như giẫm bẹp một con kiến, đừng nói Cung Cửu có thể chặn ngang một đòn không, nếu hắn thật sự làm vậy , chỉ sợ ngăn cách giữa gã và Tây Môn Xuy Tuyết càng sâu, đây là kết quả gã tuyệt đối không muốn nhìn thấy.

Như vậy mấu chốt liền nằm ở chỗ, Tây Môn Xuy Tuyết rốt cuộc có tình với Tôn Tú Thanh hay không?

Cung Cửu và Ngọc La Sát đều cho rằng: Có.

Nếu Tây Môn Xuy Tuyết không có tình với Tôn Tú Thanh, vì cái gì không cứu Thạch Tú Vân mà chỉ cứu nàng? Vì cái gì nay thương thế của nàng đã tốt lên lâu vậy còn tùy ý để nàng ở tại Vạn Mai sơn trang? Tôn Tú Thanh thường đi tìm Tây Môn Xuy Tuyết, hai người cùng nhau tản bộ tại hoa viên — nếu là nữ nhân khác, có khả năng sao? Tây Môn Xuy Tuyết hiển nhiên đối xử bất đồng với Tôn Tú Thanh, cho dù loại bất đồng này còn chưa đạt được độ “Yêu”, nhưng “Tình” Quả thật là có .

Tôn Tú Thanh tuy là nữ nhân tình yêu tối thượng, nhưng nàng cũng rất hiểu nắm bắt đúng mực. Nàng biết làm thế nào để khiến Tây Môn Xuy Tuyết cảm nhận được tình ý của nàng, lại không đột ngột, không nóng vội. Tình cảm của nàng nhiệt tình mà tha thiết, đồng thời nàng cũng hiểu được tình yêu nồng nàn của Tây Môn Xuy Tuyết dành cho kiếm, nàng sẽ không đi ganh đua ghen ghét với “Kiếm”, nàng lấy một phương thức như nước thấm vào cuộc sống của Tây Môn Xuy Tuyết, lại âm thầm mang theo tình yêu như lửa cháy. Có thể nói, ngay trong thời cơ thích hợp này, Tôn Tú Thanh xuất hiện là phù hợp với nhu cầu tình cảm của Tây Môn Xuy Tuyết — Tây Môn Xuy Tuyết cũng là người, hắn không phải thần, tự nhiên cũng cần tình cảm.

Hơn nữa tối trọng yếu là, hiện tại đúng là thời kì Tây Môn Xuy Tuyết đang truy tìm một bình cảnh kiếm đạo, Tôn Tú Thanh chính là chiếc chìa khóa đánh vỡ bình cảnh này: Đến tột cùng là nên lấy tình nhập đạo hay vong tình tuyệt yêu? Tây Môn Xuy Tuyết tạm thời không biết nên chọn thế nào, bất quá vô luận ra sao, điều đầu tiên cần là phải có một “Ái nhân” đi, không phải sao?

Không trải qua tình, sao có thể phá tình?

Tôn Tú Thanh xuất hiện vừa đúng lúc, đạo lý này, Cung Cửu quay lại xem, đã hoàn toàn hiểu rõ. Mà Ngọc La Sát cho dù không thể nhìn thấu triệt như thế, cũng biết con gã quả thật có tình với Tôn Tú Thanh — kết quả là, gã bị Cung Cửu đá văng một con cờ.

Trên đời này, chuyện vì tức phụ mà vứt bỏ lão cha còn thiếu sao? !

Cung Cửu mượn Tôn Tú Thanh đánh cờ cùng Ngọc La Sát, đây là một bước cờ hiểm, bởi vì kỳ thật hắn khống chế không được Tôn Tú Thanh; Nhưng đây cũng là một bước cờ hảo, cờ diệu, bởi vì Ngọc La Sát nghĩ rằng Cung Cửu có thể khống chế Tôn Tú Thanh, không thể không ném chuột sợ vỡ đồ — chỉ cần như vậy, là đủ rồi.

Cung Cửu chỉ cần dùng Tôn Tú Thanh bám trụ Ngọc La Sát một thời gian: Chơi cờ nha, vô luận là bao nhiêu bước cờ tuyệt diệu, cũng không thể dừng lại bất động, mà một khi đi về phía trước, sơ hở mới sẽ xuất hiện — điểm này, Cung Cửu cũng thập phần rõ ràng.

Tuy Tôn Tú Thanh hiện nay xem ra rất thích hợp với Tây Môn Xuy Tuyết, nhưng cách yêu của nàng cũng đã định sẵn kết cục cuối cùng nàng sẽ bị Tây Môn Xuy Tuyết vứt bỏ — chỉ vì nàng quá săn sóc, quá biết đúng mực, vì Tây Môn Xuy Tuyết, Tôn Tú Thanh có thể vứt bỏ tới lui, toàn tâm toàn ý, thậm chí mất đi bản thân, mà tình yêu Tây Môn Xuy Tuyết dành cho nàng thì thua quá xa, vì thế cuối cùng Tây Môn Xuy Tuyết chẳng những không thể lấy tình nhập đạo, ngược lại là sau khi cùng Diệp Cô Thành đấu một trận liền vong tình tuyệt yêu ……

Tình yêu không đồng đều sẽ không lâu dài nổi.

Tôn Tú Thanh bất quá chỉ là một quân cờ Cung Cửu “mượn tạm”, chỉ cần nàng có thể khiến Ngọc La Sát phiền não một thời gian, chờ phồn hoa lạc tẫn, tình yêu héo tàn, Ngọc La Sát thở dài nhẹ nhõm một hơi, lúc quay đầu lại sẽ phát hiện, Cung Cửu đã đem toàn bộ sơ hở của hắn giấu đi hết rồi, thậm chí võ công của Cung Cửu cũng tăng thêm một bước, Ngọc La Sát sẽ triệt để không thể uy hiếp đến Cung Cửu — đây là kế hoạch của Cung Cửu.

Mà trước đó, Cung Cửu tự nhiên bảo trì quan hệ tốt với Tôn Tú Thanh, hơn nữa đang âm thầm chỉ chiêu cho nàng, để nàng có thể chống đỡ lâu lâu chút…… Kỳ thật Cung Cửu còn có mộ chiêu độc hơn nữa: Tây Môn Xuy Tuyết vì sao có thể đoạn tình tuyệt yêu trở thành Kiếm Thần? Đó là vì cuộc quyết chiến giữa hắn và Diệp Cô Thành, hắn giết Diệp Cô Thành, thành tựu về mình — Cung Cửu sẽ để chuyện như vậy phát sinh sao? Mơ cũng đừng có mơ nghen!

Rút củi dưới đáy nồi, nhưng là liên hợp với Ngọc La Sát cùng nhau rút mấy que củi này, không thể không nói Cung Cửu quả là “Đa mưu túc trí”.

Cho nên về Tây Môn Xuy Tuyết, kỳ thật lại nhắc tới vấn đề cũ: Lấy tình nhập đạo hay vong tình tuyệt yêu? Tương lai của Tây Môn Xuy Tuyết đã rẽ lối, hết thảy đều không thể đoán trước. Về phần Tôn Tú Thanh…… Cũng không biết đời này của nàng đến tột cùng là may mắn, hay bất hạnh hơn kiếp trước đây?

Mặc kệ bên dưới có bao nhiêu sóng ngầm mãnh liệt đang kịch liệt xô vào nhau, ở mặt ngoài mọi người vẫn là “Vô tâm vô phế” mà sống như trước, hơn nữa rất là hợp hài, rất là sung sướng.

Ngọc La Sát ở lại Vạn Mai sơn trang, gã có một danh hiệu mới: Tây Môn lão gia.

Mọi người không biết thân phận và lai lịch của Ngọc La Sát, chỉ biết gã là cha của Tây Môn Xuy Tuyết, là một mĩ đại thúc hi hi ha ha, không đứng đắn, cả ngày chỉ biết tìm cách nào để lấy lòng nhi tử là đủ.

Tây Môn lão gia cả ngày bận rộn lấy lòng nhi tử, tiện thể phá hư ước hội của Tôn Tú Thanh và con gã; Mà cuộc sống của Cung Cửu quả thực thần kì đến “giống nhau không khác chút xíu nào” với Tây Môn lão gia, mỗi ngày vội vàng lấy lòng Diệp thành chủ, nhân tiện nói chút nhân sinh lý tưởng với Tôn cô nương, khát khao tình yêu tốt đẹp……

Sinh hoạt bình tĩnh mà tốt đẹp biết bao nhiêu a.

Bất quá yên lành sẽ mãi không dài lâu, ai bảo nơi này là giang hồ chứ?

Không lâu sau, có hai tốp người trước sau đi tới Vạn Mai sơn trang, sau lưng càng không biết có bao nhiêu người lãng vãng ở gần đó .

Nhóm người đầu tiên từ ngoài vào là Nam Vương phủ nhân. Nam Vương thế tử đích thân đến, dâng hậu lễ, chân thành mời Diệp Cô Thành và Tây Môn Xuy Tuyết đi làm khách của Nam Vương phủ.

Tây Môn Xuy Tuyết đương trường phất tay áo rời đi, nhưng Diệp Cô Thành lại chưa đi, cũng không trực tiếp cự tuyệt…… Nam Vương thế tử vui mừng quá đỗi để lại một câu “Kính chờ tin lành”, lập tức cũng không nói nhiều, cung kính ly khai.

Cung Cửu tức giận đến mắt đỏ ké lên…… Tạo phản cái gì, trăng tròn chi dạ tử kim đỉnh cái gì, Nam Vương bản thân ngươi muốn chết cũng đừng có kéo Diệp Cô Thành theo a! Nhưng Cung Cửu cũng không thể xuất hiện trước mắt Nam Vương thế tử: Hai người bọn họ là đường huynh đệ, cho dù Cung Cửu khi trẻ rời nhà, nhưng trên người Cung Cửu lại mang theo bóng dáng cha mẹ hắn, để khỏi bại lộ, Cung Cửu tuyệt đối không gặp Nam Vương thế tử.

Vì thế trọng điểm của Cung Cửu ở chỗ, làm sao để thuyết phục Diệp Cô Thành.

Mà nhóm người thứ hai chính là Lục Tiểu Phụng và Hoa Mãn Lâu.

Bảy mươi hai châm, ba mươi sáu mù. Thêu hoa đạo tặc đâm mù tổng quản Giang Trọng Uy Nam Vương phủ, cũng khó trách Nam Vương thế tử lại vội vã đến cầu khách, không chỉ vì tạo phản, đầu tiên là vì bảo mệnh — nếu ngay cả mạng sống cũng không còn, còn tạo phản quái gì?

Lần này kẻ “Không dám gặp người” đến phiên Ngọc La Sát , gã không muốn gặp Lục Tiểu Phụng, bởi vì gã đã có kế hoạch, gã muốn lợi dụng Lục Tiểu Phụng.

Ngược lại là Cung Cửu, hắn nghe được mấy chữ “Thêu hoa đạo tặc”, bỗng nhiên liền không rõ hàm xúc cười cười…… Ai nha nha, hôm nay gặp Lục Tiểu Phụng, sao liền quên mất cái tên khoát áo thêu đóa mẫu đơn đỏ rực kia chứ……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.