Dịch giả: hien055
Một tòa Thanh Sơn không có tiếng tăm gì phía bên ngoài Thành Tây Lô, Âm châu có một dốc núi bằng phẳng quay về hướng mặt trời. Màu xanh hoa cỏ mềm mại, trên cây cành lá rậm rạp khẽ đong đưa mỗi khi gió núi thổi qua, quả là một nơi u tĩnh xinh đẹp. Một ngôi mộ nhỏ nằm trên sườn núi, bao quanh là cỏ xanh, hoa dại ngát hương. Trước mộ phần đặt một mặt bia phía trên không có chữ nào, là một mặt vô tự thạch bi.
Ngày hôm nay Thẩm Thạch đứng trước phần mộ vô danh này lặng yên đứng nhìn. Ngôi mộ này chính là nơi mai táng mẫu thân đã sớm qua đời của hắn, hôm nay lại thêm phần tro cốt phụ thân Thẩm Thái. Thể theo di nguyện của Thẩm Thái, Thẩm Thạch đưa cha về cố hương để mai táng cùng một chỗ với mẹ.
Rất nhiều năm về trước, Âm Châu Tây lô Thành đúng là nhà của bọn họ, chẳng qua là về sau xảy ra nhiều biến cố. Lúc Thẩm Thái quyết định phản lại Huyền Âm môn thì đã đoán trước được Huyền Âm môn nhất định sẽ trả thù. Mảnh đại địa bên trong Thiên Âm Sơn mạch này hầu như là thuộc phạm vi thế lực của Huyền Âm môn, nếu khi Thẩm Thái rời xa mà phần mộ của mẫu thân Thẩm Thạch vẫn tại vị thì chuyện khó tránh được sự trả thù của Huyền Âm môn có thể tưởng tượng được.
Cho nên Thẩm Thái đã sớm một bước đem dời phần mộ của vợ về nơi này, nhưng vì che dấu nên thậm chí không viết một chữ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tien/2784968/quyen-3-chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.