Cô thở dài mệt mỏi. Cha và mẹ kế thì sao cũng được rồi, nhưng 2 ông anh trai của cô thì không qua được dễ dàng như vậy. Tuy hai người họ rất thương cô nhưng không phải cô nói muốn lấy chồng thì liền lấy chồng được 
- Không sao, chúng ta đến đi cùng họ nói chuyện được mà 
Nghe anh nói như vậy cô thở dài nhiều hơn lắc đầu buồn bã đi lên phòng. Anh nhìn cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra 
Vài ngày sau, Lục Đình Quân cùng Triệu Lan Nhi quay về Triệu gia. Triệu Lan Nhi nhìn biệt thự to lớn kia liền nhớ lại những kỉ niệm lục nhỏ của mình. Lúc đó cô rất thích ở nhà, nơi đó có cha có mẹ yêu thương cô hết mực, có 2 người anh trai luôn chiều chuộng cô, nhưng từ khi mẹ mất cô không muốn về nhà nữa 
Anh nhìn sang cô, cánh tay vuốt nhẹ lưng của cô :” Bình tĩnh một chút, có anh ở đây” 
Triệu Lan Nhi hít một hơi thật sâu, rồi ngẩn cao đầu bước vào trong. Người giúp việc thấy cô rất vui mừng, cô chủ rất tốt với họ nhưng khi bà chủ mới về đây thì cô đã rời đi và rất ít khi trở về, nếu có trở về cũng không ở lâu. Bác quản gia thấy cô liền cúi chào :” Tiểu thư cô về rồi” 
- Bà ta có nhà không ? 
Không nói thì ai trong nhà cũng hiểu bà ta trong câu nói của cô ý đang nói đến ai, bác quản gia định mở miệng trả lời thì có tiếng nói lạnh lùng cắt ngang, người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-sung-co-vo-nho/2672272/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.