Sau một tuần cuối cùng Triệu Lan Nhi cũng xuất viện trở về nhà. Từ sáng sớm mẹ Lục đã đến bệnh viện giúp cô thu dọn đồ đạc. Triệu Lan Nhi luôn miệng nói với bà cứ để cho người làm giúp nhưng bà kiên quyết không cho
" Không cần bọn họ, mẹ tự làm là được rồi"
" Sao con có thể để mẹ làm chứ? Mẹ cứ để con tự làm đi"
Cô đi đến gần liền bị mẹ Lục đẩy ra xa :" Thôi, mẹ làm được con ra chỗ kia ngồi đi"
" Ai lại để mẹ chồng làm vậy bao giờ chứ?"
" Không có gì không thể hết. Con dâu hay con gái cũng là con, chẳng lẽ làm cho con gái được mà không thể làm cho con dâu sao? Với lại mẹ chỉ có một thằng con trai là Đình Quân, bây giờ có thêm con, tất nhiên phải xem con là con gái trong nhà rồi còn gì"
Mẹ Lục đẩy cô đến sofa rồi bảo cô ngồi yên ở đó sau đó bản thân tiếp tục thu dọn. Lục Đình Quân bước vào tình cờ bắt gặp cảnh tượng này liên nghi ngờ địa vị bản thân trong nhà đã bị tụt xuống một bậc nữa, anh liền bĩu môi than thở lên tiếng
" Mẹ thiên vị thật đó. Trước kia khi con nằm viện, mẹ toàn bắt con tự thu dọn. Làm con gái tốt thật "
" Ây da, con muốn làm con gái sao? "
Mẹ Lục quay đầu híp mắt nghi ngờ nhìn anh, Triệu Lan Nhi cũng quay sang nhìn anh sau đó hai người họ không nhịn được mà bật cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-sung-co-vo-nho/2672200/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.