Anh đỡ cô xuống ghế, người cô mệt mỏi tựa lên cơ thể săn chắc của anh, hai cơ thể trần trụi nhớp nháp đầy mồ hôi dính lấy nhau, da kề da, cô thoải mái nghịch ngợm mấy múi cơ rắn rỏi.
"thích không?"
"thích"
"bà xã, thực sự muốn có bảo bối nhỏ? sẽ rất cực" anh ôm chặt cô vào lòng thủ thỉ
"ừm, ba mẹ mong cháu rồi mà, chị Chi và Vương tổng cũng có em bé rồi, em cũng muốn"
"em vẫn còn đi học, không cần vội"
"bảo lưu là được, sinh xong học tiếp"
"không cần học nữa cũng được, anh có rất nhiều tiền, tiền anh không thiếu" Lục Triệt Hạo hôn chụt lên môi cô
"không thèm" Mặc Hân Nghiên bĩu môi
"10 đứa anh cũng có thể nuôi"
"nếu anh đủ khoẻ" cô nhướng mày
"bà xã, tới lúc đó em sẽ phải chịu trách nhiệm với lời nói của mình" bị Hân Nghiên động chạm tới sĩ diện của đàn ông, anh hung hăng đứng dậy đè cô xuống bàn
"ưm...từ từ"
"không từ từ"
"vào phòng, em muốn vào phòng, làm ngoài đây rất mỏi"
"vào phòng ông xã sẽ bức chết em"
Cứ như vậy, trong phòng ngủ, cuộc hoan ái lại tiếp tục diễn ra kịch liệt không biết bao giờ mới kết thúc, hai thân thể trần như nhộng quấn lấy nhau. Ánh đèn vàng mập mờ trong phòng tạo nên một khung cảnh hết sức huyền bí hoà với những tiếng thở dốc, tiếng kêu rên khiến người ta đỏ mặt
"ưm...a..ư ư..hức..đừng" Lục Triết Hạo mạnh bạo rồi đổi lại tư thế, để cô ngồi lên đùi mình, từ nãy đến giờ anh hành cô mệt chết, đổi hết tư thế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-phu-nhan-yeu-em-nhat-doi/918190/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.