"mau về tạm biệt ba mẹ Mạc rồi thu dọn đồ đạc tới Cao gia, hôm nào tôi sẽ tới đó chơi với bà nhé! Có được không?"
"được rồi, tôi về đây" Tử Vy vẫy vẫy tay rồi bước vào trong xe
"không được khóc nữa đâu đó, mắt bà đã sưng thành cái gì rồi" Tử Vy kéo cửa kính xuống để Hân Nghiên dễ dàng nói chuyện hơn.
Vừa dứt câu, hai mắt Tử Vy lại ngập nước. Thấy vậy, Hân Nghiên vội lau nhẹ hai má cô nàng.
"Vy Vy à, ở Cao gia rất vui mà, ở đó có tiểu Oanh rất đáng yêu mà có phải không?"
"ưm" cổ họng Tử Vy đã sớm nghẹn lại, khẽ *ưm* lên một tiếng đáp lời
"Tới đó rồi thì mau mau gắn ghép chị tiểu An và Cao tổng, tiểu Oanh mắc có em còn tôi thì mắc ăn cưới lắm rồi " thấy cô bạn vẫn nước mắt lưng tròng, Hân Nghiên liền cúi xuống thủ thì trêu đùa vào tai Tử Vy
Cô nàng đang nước mắt ngắn nước mắt dài cũng phải bật cười
"bà thật là"
"phải cười tươi lên như vậy chứ, Vy Vy của tôi cười lên thật xinh đẹp biết bao nhiêu" Hân Nghiên bấu hai má cô bạn trước mắt
"mau về đi nhé! Tạm biệt"
"tạm biệt"
Khi đã tiễn Cao Tử Vy ra về, vì muốn tìm mượn một vài cuốn sách và tài liệu để tự học, Mặc Hân Nghiên liền nhanh chân chạy tới thư viện của trường đại học.
(từ giờ gọi Mạc Tử Vy là Cao Tử Vy nhé mọi người)
Đi lựa một hồi lâu, cuối cùng cô cũng đã tìm được gần hết số tài liệu và vài cuốn sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-phu-nhan-yeu-em-nhat-doi/918181/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.