“Chân Ni, mình tới rồi, ừ, sẽ lập tức lên ngay”
Mẫn Nhu mặc áo khoác gió màu vàng nhạt,mang theo chiếc mũ đen và mắt kính đen, giày boot cao, dáng vẻ phongtrần mệt mỏi đi về khách sạn.
Vừa rời khỏi Ireland cô liền quay vềkhách sạn, báo điện thoại cho Chân Ni, Mẫn Nhu đi về phía thang máy thìliền có bóng người cao ráo chặn ngang đường.
Mái tóc màu vàng óng, đôi mắt phượng cókhả năng hấp dẫn hồn phách người khác, trong đó như đang che dấu mộtluồng tức giận, chiếc mũi anh tuấn, hai cánh môi anh đào mím chặt tạothành đường thẳng, Âu Nhiễm Phong tự như u linh đột nhiên xuất hiệntrước mắt cô.
Đem đồ xách trên tay giấu ra sau lưng,Mẫn Nhu tháo kính xuống, vẻ hưng phấn trên gương mặt nhỏ lúc này bịngưng lại, nghi hoặc nhìn Âu Nhiễm Phong, rẽ sang bên cạnh đi qua.
“Mẫn Nhu, chúng ta cần nói chuyện”
“Tôi không biết giữa chúng ta có chuyện gì hay để mà nói, Âu Nhiễm Phong”
Mẫn Nhu nói xong liền đi ngang qua, tiến thẳng về trước, nhưng nghe giọng nói trầm thấp của anh cất lên thì chợt dừng bước
“Suốt hai ngày qua, em cùng một người đàn ông đi ra ngoài, đừng nghĩ không có ai biết”
Mẫn Nhu kinh ngạc nhìn Âu Nhiễm Phong,trước vẻ mặt khó chịu của anh cô vờ như không thấy, dữ dằn trợn mắt nhìn anh, cắn răng thấp giọng nói: “Anh đang uy hiếp tôi?”
Hôm đó cô cùng Lục Thiếu Phàm đi ra ngoài tại sao Âu Nhiễm Phong lại nhìn thấy được, bây giờ anh ta nhắc đếnchuyện này là có ý gì?!
Mẫn Nhu cau mày nhìn Âu Nhiễm Phong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-pham-em-yeu-anh/7531/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.