Tại đàitruyền hình lớn nhất của thành phố A, những tiết mục giải trí vẫn đangdiễn ra thì một bóng người mềm mại vội vàng đi ra khỏi phòng diễn, không ai chú ý tới, ánh mắt mọi người đều tập trung vào sân khấu.
Mẫn Nhu bước nhanh tới phòng thay đồ, theo sát sau là trợ lý đang không ngừng đónlấy số trang sức mà Mẫn Nhu đang cởi ra. Những thứ này đều rất quý giátrị lên tới trăm vạn, người tài trợ chỉ vì muốn nhìn thấy Mẫn Nhu biểudiễn nên mới dám hào phóng như vậy đem cho, đối lại là người khác, đãđóng sập cửa lại không cho.
Chiếc váydài màu tím kéo dưới đất, theo từng bước chân của cô liền xòe ra như một đóa hoa rực rỡ xinh đẹp, giày cao gót 8cm nện xuống dưới sàn vang dội.
“Tiểu thư à, cô đi chậm thôi, cẩn thận kẻo ngã!”- Trợ lý tên Chân Ni sợ hãi mồ hôi lạnh rỉ ra khi thấy Mẫn Nhu đi hấptấp, vội vàng đi sát theo sau, cũng may cô không ngã sấp xuống trước khi tới nơi.
Mẫn Nhu càng đi càng nhanh, trực tiếp vén cao váy, bắt đầu chạy , quả nhiên hànhđộng hủy đi hình tượng này ở đài truyền hình đã thu hút không ít tầmmắt, cũng may, mọi người đều bị cô mê hoặc nên chỉ biết thét to, khôngai để ý cô có hay không có hình tượng.
Cửa phòngthay quần áo mở ra, Mẫn Nhu là người đầu tiên đi vào, ngẩng đầu nhìn vềphía đồng hồ ngay bàn treo điểm, thở dài một hơi, tâm trạng lúc này mớithả lỏng, mười giờ hai mươi, vẫn còn kịp!
“Chân Ni, giúp mình chuẩn bị xe, mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-pham-em-yeu-anh/7526/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.