Khi Mẫn Nhuquay đầu lại, bóng Lục Thiếu Phàm liền đập vào mắt cô. Anh sãi bước đivề phía cô, mọi phiền muộn của Mẫn Nhu đều bị ném đi, cô cười khoác tayanh:
“Em muốn ngủ trưa, chúng ta đi thôi”
Lục Thiếu Phàm nhìn người phụ nữ làm nũng tựa sát vào ngực mình, anh kéo đầu vai cô mỉm cười dắt cô đi đến cửa xe thể thao.
“Về nhà ăn cơm trưa rồi hãy ngủ, nếu không sẽ đau bao tử đó”
Kể từ saukhi lấy vợ, Lục Thiếu Phàm từ con người quý tộc thanh tâm quả dục bỗngtrở thành thê nô, ngày sau khi con mình ra đời rất có tiềm lực sẽ gianhập hàng ngũ vũ em. Mẫn Nhu tưởng tượng cảnh Lục Thiếu Phàm trên tay ôm con nít cầm bình bữa, dáng vẻ nhàn phu lương phụ cười đến nứt miệng,
“Em đang nghĩ gì mà cười vui vậy?”
Lục ThiếuPhàm cúi người, giúp cô thắt dây an toàn, đem Đậu Đậu để vào lòng côthuận tiện hỏi. Mẫn Nhu thưởng thức đôi mắt đen sáng như ngọc đang cồncào những nghi vấn kia, cô lắc đầu, không nói suy nghĩ của mình cho anhbiết.
“Không có gì, mau lên xe đi, bên ngoài lạnh lắm”
Thấy Mẫn Nhu không muốn nói, Lục Thiếu Phàm cũng không ép hỏi, anh chỉ nhếch miệngcười, dáng vẻ đắc ý hứng thú nhìn Mẫn Nhu, cúi đầu chạm nhẹ vào môi cô,sau khi đã chiếm xong tiện nghi mới thay cô đóng cửa xe.
“Mẹ, Đậu Đậu cũng muốn hôn”
Đậu Đậu hàohứng cong cong cái miệng nhỏ, vừa tới sát hai bên mép Mẫn Nhu thì gươngmặt tròn trịa như quả trứng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-pham-em-yeu-anh/2049878/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.