“Thay đồ xong chưa? Chúng ta bắt đầu từ phía bên kia đi”
Lục ThiếuPhàm giống như gắn thiết bị định vị trên người cô, cô vừa quay trở lạibữa tiệc, Lục Thiếu Phàm đang chiêu đãi khách bỗng quay đầu, trên gươngmặt chậm rãi nở nụ cười hài lòng, thong thả bước về phía cô.
Mẫn Nhu dịudàng mỉm cười, cũng ăn ý đi tới Lục Thiếu Phàm. Cô mặc chiếc sườn xámmàu hồng đỏ, khoác chiếc áo choàng màu trắng, vừa xinh đẹp vừa lịch sựthanh tao. Dáng người cao gầy đúng chuẩn, chân mang giày cao gót giốngnhư giai nhân từ trong tranh bước ra, từ từ đi về phía tài tử của cô.
Cánh taytrắng trẻo vòng qua khuỷu tay Lục Thiếu Phàm, hai người đứng giữa bữatiệc thu hút vô số ánh mắt từ các vị khách khứa, đôi kim đồng ngọc nữ,nam tài nữ mạo, trời đất tạo nên. Khi hai người đi xuyên qua các dãybàn, tiếng ca ngợi không ngừng vang bên tai.
Thẩm Tấn Hàm và An Viễn Nam làm phù rể đã chuẩn bị xong rượu, chỉ chờ Lục Thiếu Phàm đưa Mẫn Nhu tới bắt đầu kính rượu khách khứa.
“Đi, chúng ta qua bàn gia gia trước”
Lục ThiếuPhàm đón lấy hai ly rượu đỏ do nhân viên phục vụ mang tới, đưa cho MẫnNhu một ly rồi dẫn cô đi về phía bàn chủ tọa nơi có Lục Tranh Vanh đangngồi, ngoài ra còn có Mục Minh Sâm chín là trưởng bối của Lục ThiếuPhàm. Hai người dù ở trên quan trường hai thương trường đều dốc sứcnhiệm vụ, ánh mắt sắc bén minh mẫn quan sát, nhưng có vẻ ánh mắt MụcMinh Sâm không chuyên tâm lắm.
Mẫn Nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-pham-em-yeu-anh/2049835/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.