“Lục Thiếu Phàm, bà xã anh rất đẹp”
Cách ăn nóikhéo léo, ngôn từ tán thưởng, gương mặt dù thế nào vẫn giữ nụ cười xấuxa, ánh mắt sâu xa mang theo sự thù địch, nhìn chằm chằm Mẫn Nhu.
Giống nhưcon báo đang quan sát con mồi của mình, mắt nheo lại nguy hiểm. Anh takhông hề kiêng dè quan sát Mẫn Nhu từ đầu tới chân, ánh mắt sáng quắckhông bỏ qua bất cứ centimet nào.
Người đànông này rõ ràng mặc quân trang, là quân nhân chính trực nhưng ngữ điệucủa anh ta cùng cách nhìn khinh thường kia khiến Mẫn Nhu có cảm giác bịuy hiếp, như sắp bị anh ta nuốt vào bụng”
“Vợ của tôi không cần Cù trung tướng đánh giá”
Lục ThiếuPhàm kéo tay Mẫn Nhu, đem cô đẩy ra sau lưng, ngăn cản ánh mắt càn rỡquá đáng đang nhìn Mẫn Nhu kia, gương mặt anh tuấn đượm vẻ lạnh lùnghiếm thấy.
Mẫn Nhu lolắng nhìn gương mặt căng thẳng của Lục Thiếu Phàm, người đó thân phậnchắc chắn không bình thường. Anh ta dám trực tiếp tới đây, lại còn ngang nhiên đứng dưới sân khấu khiêu khích thách thức Lục Thiếu Phàm, cũngkhông ai bước ra giảng hòa.
Hay phảinói, tất cả mọi người ở đây đều muốn nhìn hai con hổ đánh nhau, Mẫn Nhuliếc mắt nhìn sang bàn chủ tọa, Lục Tranh Vanh cũng khoanh tay đứngnhìn, trên gương mặt nghiêm nghị của ông dường như đã định liệu trướcnên rất tự tin, tin tằng Lục Thiếu Phàm có thể ứng phó nổi vị kháchkhông mời mà tới.
“Cô dâu xinh đẹp, tôi tên là Cù Ý Thần”
Trên gươngmặt đen sạm của Cù Ý Thần đầy vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-pham-em-yeu-anh/2049834/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.