Gần như là ba chân bốn cẳng, chạy xuống dưới lầu, nhưng xuống đến dưới lầu, cô mờ mịt nhìn chung quanh, lại không hề thấy được bóng dáng của anh.
Kéo một người tới hỏi, mới biết xe cảnh sát đã đi về phía Tây rồi, cô ngay cả câu cảm ơn cũng không kịp nói, đã vội vàng chạy về phía đó.
Dưới chân bất ngờ va phải viên đá bên đường té ngã.
Khuỷu tay mài xuống đất, ngay sau đó cảm giác đau rát đánh tới, cô thuộc loại người không thể chịu nổi cảm giác đau đớn của da thịt, ở phương diện này, cô vẫn luôn vô cùng mảnh mai.
Nhưng lúc này, cô lại hoàn toàn không để ý tới đau đớn, bò dậy chạy sang đường Tây.
Nhưng vừa mới đứng lên, lại cảm thấy sau gáy bị một bàn tay ấn nhẹ một cái, cả người không hề phòng bị liền tiến vào một lồng ngực quen thuộc, cô ngẩn ra, giơ tay lên muốn đẩy anh ra.
Tay của anh cầm ngay cổ tay của cô, ngăn lại hành động cô muốn làm, sau đó nhanh chóng kéo ống tay áo của cô ra, quan sát vết thương ở cánh tay của cô.
Mùi hương cỏ xanh đặc biệt trên người anh vờn quanh trong mũi cô, trong giọng nói của người đàn ông còn mang theo vài phần thở dài, "Đau không?"
Cố Tử Mạt kéo ống tay áo xuống che khuất vết xước trên cánh tay, "Vẫn tốt."
Ngước mắt lên chạm vào ánh mắt hơi không vui và lông mi nhíu lên của anh, cô bị kiềm hãm, muốn nhanh chóng quay mặt đi chỗ khác, anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-cung-vo-tan-troi/2507694/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.