Hà Ân Chính vừa nghe thấy Cố Tử Mạt nói như vậy, cho là cô đang dao động rồi, trong lòng mừng rỡ, buông lỏng tay ngay lập tức, nâng hoa lên cho cô.
Mắt đẹp của Cố Tử Mạt chuyển một cái, cầm lấy bó hoa, thừa dịp Hà Ân Chính không phòng bị, đập ngay lên đầu Hà Ân Chính, hung dữ nói, "Không có cửa đâu! Anh cút ngay! Đừng có đến ghê tởm tôi! Ăn đồ thừa là thói quen của Cố Trinh Trinh, tuyệt đối không phải là thói quen của Cố Tử Mạt tôi!"
Hoạt động hàng ngày của Hà Ân Chính, chính là vẽ những bức tranh hạng hai, làm các sản phẩm điêu khắc hạng ba, hoàn toàn chính là một cậu ấm chơi bời lêu lổng, bình thường không chú ý rèn luyện, hiện tại lại đang ở tư thế quỳ, muốn phản kháng lại cũng hơi khó khăn.
Đối với sự đánh đập của Cố Tử Mạt, anh ta gần như không thể chống đỡ được, chỉ có thể ôm đầu, "Tử Mạt, có chuyện gì thì từ từ nói, nói chuyện là tốt rồi."
"Nói cái rắm!" Đại Thiến lợi dụng đúng cơ hội, tiến lên đạp ngay cho Hà Ân Chính một đạp, rút cành mận gai trên lưng anh ta ra, quật một trận lên người Hà Ân Chính, "Đồ đàn ông cặn bạ, tên đàn ông thối tha, hôm nay tôi sẽ khiến anh có đi không về!"
Cành mận gai thứ thiệt, phía trên mang theo gai nhọn, ghim lên người Hà Ân Chính phải ô ô kêu loạn, gào khóc thảm thiếtcầu xin tha thứ một trận.
Đại Thiến cũng ra tay hết sức, quật mấy cái, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-cung-vo-tan-troi/2507692/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.