Lục Dạ Hàn liền dừng lại mọi hành động của mình, cũng phải rồi! Anh là người đối xử tệ bạc với cô, là một người chồng vô tình nhất từ trước đến nay, anh luôn kì thị cô và xem cô là một đứa ngốc không có lợi ích gì cả, bây giờ nhận ra thân phận thực sự của cô rồi muốn quay lại, đương nhiên nếu anh là cô thì anh cũng không chấp nhận được.
Lục Dạ Hàn lùi lại về phía sau, anh không biết mình nên làm gì để cô có thể tha thứ cho mình, anh càng chiếm hữu thì cô sẽ càng hận anh và càng rời xa anh, rốt cuộc nên làm sao?
Diệp Tâm Ngữ mắt nhìn lên trần nhà, cảm xúc hỗn độn vừa muốn tha thứ vừa không muốn, bởi vì cái cảm giác sợ hãi trong lòng cô rất lớn, tình cảm cũng như cái gương vậy một khi đã vỡ rồi dù là có hàn gắn đi chăng nữa thì nó vẫn còn những vết nứt không thể nào lành lại.
“Dạ Hàn, sau này chúng ta là người dưng, xin anh hãy tôn trọng quyết định của tôi.”
Diệp Tâm Ngữ đứng dậy chỉnh sửa lại quần áo trên người, cô liền đẩy cửa đi ra ngoài, Lục Dạ Hàn không níu giữ cô cũng không nói gì, anh chỉ ngồi ở đó nhìn cô rời xa anh, là anh đã đẩy cô rời xa mình, bây giờ hối hận thì đã muộn rồi, Lục Dạ Hàn từ trước đến nay chưa từng rơi lệ vì bất kỳ ai nhưng hôm nay người làm anh rơi lệ chính là người mà anh từng rất coi thường.1
Diệp Tâm Ngữ từ trên phòng Lục Dạ Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-chi-yeu-co-vo-ngoc/834604/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.