Trịnh Tấn Thăng thật ra là kẻ địch của Lục Ngạn Thành, không những là trong học tập mà bây giờ họ còn là hai kẻ đang đấu tranh trên chiến trường thương mại.
Không ngại nói, tuy là kẻ địch của nhau nhưng... trước giờ Trịnh tổng chưa bao giờ thắng được Lục tổng cả.
Hồi đi học, Lục Ngạn Thành đứng nhất toàn trường thì Trịnh Tấn Thăng lại được hạng hai, hầu như là năm nào cũng vậy, cho dù lại lên đại học rồi cũng thế!
Vì anh chàng họ Trịnh là một người rất hiếu chiến cũng rất hiếu thắng nên... đương nhiên anh đâu thể nào cứ chịu nhục mãi thế được.
Anh suy nghĩ, cho dù anh có không thắng được Ngạn Thành trong học tập, ngoại hình hay sức hút thì anh cũng phải thắng anh ta những thứ khác chứ?
Như đánh bóng rổ, đá banh thì thế nào? Học giỏi thế, lạnh lùng như trang sách vậy thì chắc cũng chỉ là một chàng thư sinh yếu sycws mà thôi!
Nhưng... cái suy nghĩ đó trong thoáng chốc đã bị dập tắt mất sau một trận thách đấu!
Không ngờ đến.... Lục Ngạn Thành lại là người thắng!
Cho dì có thi đấu thêm bao nhiêu cuộc thì... kết cục vẫn y chang như nhau, giống như là.... Ngạn Thành đã quay ngược thời gian lại vậy.
Ể! Khoan đã, không những vậy thôi đâu,mà hình như Trịnh Tấn Thăng còn giúp cho Ngạn Thành gia tăng danh tiếng và sức hút hoàn hảo nữa.
Không phải chứ! Anh lại vô tình.... tôn kẻ địch của mình lên sao?
Từ đó sự ganh tị và căm phẫn của Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-anh-dung-tan-nhan-voi-toi-nhu-vay/2935609/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.