Cạch!
- Lại gì vậy? Lúc nào cũng gọi người khác đến gấp! Cậu đánh nhau với ai sao? Gãy cổ rồi hả?
Đỗ Tường An đang thi thăm bệnh nhân thì bị giục đến đây. Cơ mà không phải đến một cách bình thường đâu,mà phải chạy như bay luôn cơ.
- Câm mồm đi! Cậu không thấy người cần cậu đang nằm trên giường hay sao?
Ờ thì... là do Đỗ Tường An anh đang bực mình và gấp gáp nên không để ý gì được đến xung quanh. Nhưng khi nghe Lục Ngạn Thành nói nhân vật nhìn đang nằm ở trên giường thì...
- Liên Tịch Nghi!!!
Đỗ Tường An liền biến sắc, mặt tái mét hớt hải bước đến cạnh giường bệnh nhân của mình.
Quan sát Tịch Nghi một hồi, thay gì tái mặt,Tường An chợt tức giận.
- Cậu lại làm gì cô ấy vậy hả? Cô ấy vừa mới xuất viện đấy! Cậu... Haiz! Đúng là tức chết mà!
Anh bác sĩ tức đến nỗi không biết nói gì và mắng Lục Ngạn Thành ra sao. Bây giờ bệnh nhân là quan trọng nhất.
- Nói đi! Cậu đã làm gì cô ấy rồi! Nói ra tôi còn biết đường mà bắt mạch!
Lục Ngạn Thành hời hợt bước đến sofa và ngồi xuống, anh thốt ra một câu thản nhiên đến nỗi ớn lạnh.
- Làm sao tôi biết được!!
Không xong rồi! Đỗ Tường An sắp bị chọc cho tức chết rồi!
Không hiểu sao đứng trước cái tảng băng này mình lại cảm thấy nóng nhỉ?
- Cậu không biết? Ha ha ha! Tôi bị cậu chọc tức đến phát cười rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-anh-dung-tan-nhan-voi-toi-nhu-vay/2935587/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.