Có lẽ vì tuổi đã lớn nên không quá coi trọng lễ nghi phức tạp rườm rà lấy lãng mạn làm nền, lễ cưới của vợ chồng Ninh thị không có áo cưới cũng không có lễ tuyên thệ, chỉ có một bữa tiệc vô cùng long trọng.
Khách khứa rất nhiều, Ninh phu nhân đứng chào hỏi thôi cũng đủ bận tối tăm mặt mũi không chừa ra được dù chỉ một phút để hàn huyên với con gái và cậu con rể lặn lội từ xa đến đây, Ninh Lập Hạ lười đứng với Tưởng Thiệu Chinh chào hỏi người lạ, bèn cầm một ly rượu vang ngồi vào bàn tiệc ở vườn hoa mở điện thoại chơi game gϊếŧ thời gian.
"Có phải cảm thấy cực kỳ vô nghĩa không?" Ninh Ngự cũng theo sau đi vào.
Ninh Lập Hạ tắt game: "Em còn đặc biệt đến trước một ngày, vốn muốn giúp đỡ gì đó, đến rồi mới phát hiện toàn bộ đều được phía công ty tổ chức hôn lễ sắp xếp xong hết rồi, mà mẹ em bận quá, em chỉ có thể đứng bên cạnh cười xã giao, còn phải cố gắng không chiếm dụng thời gian của bà."
"Nếu thấy chán thì cứ về trước, pháp luật không quy định con cái có nghĩa vụ bắt buộc phải tham gia lễ cưới của ba mẹ."
"Em không phải anh, dù sao cũng phải giữ mặt mũi cho mẹ."
"Bởi vậy em mới sống mệt mỏi thế này đấy." Ninh Ngự ngồi xuống bên cạnh.
"Em không ngờ anh lại đến đây."
"Tôi thì không vì nể mặt ai cả, khách đến dự lễ cưới hôm nay có quá nửa là người có quan hệ hợp tác với tôi, đến đây để nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tan-canh/1022932/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.