Nghe thấy Ninh Lập Hạ nói sẽ về nhà với mình, Tưởng Thiệu Chinh còn tưởng mình đang nằm mơ.
Dù thế nào cũng không thể mất đi lễ nghĩa, mất không ít công sức chọn quà, Ninh Lập Hạ mới kéo theo Tưởng Thiệu Chinh đến bấm chuông cổng lớn của Tưởng gia.
Tuy ông bà nội của Tưởng Thiệu Chinh đã qua đời, nhưng mỗi dịp lễ Trung thu mấy người chú bác của hắn vẫn sẽ về nhà cũ tụ họp.
Tưởng Thiệu Chinh và Ninh Lập Hạ đến muộn nhất, đứng ngoài cửa tiếp đón là Tưởng Thiểu Tuyên, nhận lấy món quà trong tay anh họ, cô ấy cười tíu tít ôm lấy cánh tay cô.
"Các chị vừa nãy còn nói lâu lắm rồi không gặp phải rủ chị đi chơi mới được, mấy chị ấy đang ở trong phòng khách phụ uống trà, để em dẫn chị qua."
Tưởng Thiệu Chinh muốn đi cùng, lại bị em gái cản lại: "Phòng khách chính mới là chỗ của đám đàn ông các anh!"
Ninh Lập Hạ quay đầu cười với hắn: "Yên tâm, em sẽ không làm mất mặt anh đâu."
Ngoại trừ Tưởng Thiểu Mân mới đính hôn, Tưởng Thiểu Phi lấy chồng xa cũng có mặt. Vừa vào đến cửa thì có con gái của Tưởng Thiểu Phi gọi cô là dì, Ninh Lập Hạ thuận tay lấy mấy chiếc kẹo chocolate trong túi đặt vào tay con bé, lại khen con bé xinh đẹp đáng yêu. Cô bé được mẹ đồng ý mới bóc giấy bạc, bỏ chocolate vào miệng.
Ninh Lập Hạ lại thuận miệng khen Tưởng Thiểu Phi thật biết cách dạy con, cô ấy nghe vậy thì cực kỳ vui vẻ, nói với con gái: "Lần sau gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tan-canh/1022928/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.