"Nhiệm kỳ bạn trai này chắc không chỉ kéo dài trong một lễ cưới đâu nhỉ?" Tưởng Thiệu Chinh không dám tin tưởng may mắn lại đột ngột rơi xuống đầu mình thế này.
Ninh Lập Hạ trừng hắn một cái: "Anh không hài lòng thì thôi, em không miễn cưỡng."
Da mặt của Tưởng Thiệu Chinh qua vô số lần thất bại liên tiếp đã càng ngày càng dày lên, lập tức lấy lòng nói: "Đương nhiên là hài lòng, chỉ là sợ nhiệm kỳ quá ngắn không có đủ thời gian để phát huy."
"Chúng ta cũng không phải là mới quen biết, anh còn là bạn trai cũ của em, có cái gì cần phát huy? Lấy biểu hiện thất bại từ bảy năm trước của anh, em đã sớm không còn trông mong gì rồi." Nói xong, Ninh Lập Hạ đã mệt muốn chết nhanh chóng quay về phòng ngủ.
Có lẽ là vì đi ngủ quá sớm, hôm sau năm giờ sáng Ninh Lập Hạ đã tỉnh dậy. Đánh một lớp trang điểm đơn giản, Tưởng Thiệu Chinh phụ trách bữa sáng vẫn còn chưa dậy, cô bèn thong thả đi pha cà phê, lại tìm được máy ép trái cây bằng tay, bèn mở thùng lựu Mông Tự mới được vận chuyển đến vào ngày hôm qua.
Nghe thấy động tĩnh, Tưởng Thiệu Chinh rất nhanh tỉnh dậy, Ninh Lập Hạ thấy là hắn, bèn giơ cốc nước lựu trong tay lên hỏi: "Có giống bữa sáng của ma cà rồng không?"
Tưởng Thiệu Chinh nhận lấy uống một hớp, cười nói: "Anh nhớ chúng ta từng cùng xem một bộ phim kinh dị về ma cà rồng, Đường Duệ Trạch biết em nhát gan, lén lấy nước mật ong của em đổi thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tan-canh/1022925/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.