“Nương nương, nương nương..." Linh Nhạc lúc này hét lên, nhìn Vũ Dạ Ca sắc mặt tự dưng đỏ lên, thuốc uống bao nhiêu đều phun ra, còn mang theo rất nhiều máu.
"Nương nương thế nào rồi?" Hàn thái y đúng lúc từ bên ngoài chạy vào, nhìn hai tên thái y hỏi.
"Nương nương không ổn rồi..." Linh Nhạc khóc lên nói.
"Mau tránh ra, để ta." Hàn thái y nghe vậy, hoảng sợ đi đến đẩy Linh Nhạc ra một bên.
Hắn ngồi xuống bắt mạch cho Vũ Dạ Ca, thần sắc hắn bây giờ cũng trắng bệch, tay run lên rút trở về, hắn nhìn hai người kia quát.
"Các ngươi có phải cho Trữ Hương vào thuốc không?"
"Trữ Hương có thể chữa lành thương nhanh và có thể giúp hạ sốt, nên hạ quan có bỏ vào một ít." Lâm thái y hơi lo sợ, thành thật trả lời.
"Ngu xuẩn! Trữ Hương không được dùng khi trời lạnh, các ngươi không biết sao?" Hàn thái y tức run người, chỉ vào hai tên quát lên, Trữ Hương đặc biệt không thích hợp dùng vào trời lạnh, vì dùng sẽ dẫn đến tạo độc hàn, xâm nhập vào cơ thể, đối với người bị thương nặng còn là kịch độc!
"Ta...." Lâm thái y vẻ mặt nháy mắt trắng xanh, vội quỳ xuống, cả người run lên không nói được câu nào, trong lòng hắn hoảng rồi, nếu nương nương mà xảy ra chuyện gì, cả gia tộc hắn sẽ bồi theo.
Du thái y cũng hoảng loạn quỳ xuống, thở cũng không dám thở mạnh.
"Vậy nương nương...." Linh Ly như muốn ngất đi, cố gắng đi tới bên Hàn thái y bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-quoc-chi-tranh/2467777/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.