Người
Lạc Bắc Thần đi đến mái đình ở thác nước bên ngoài, nhìn trên bàn đã có món ăn được tỳ nữ dọn lên, có tới hai bát đũa, đây cũng là nàng dặn dò thêm.
Nhìn Tích Vân luôn nhập tâm, chăm chú, nàng ngồi xuống, ánh mắt dán chặt thân ảnh phía trước.
Tích Vân không có phát hiện Lạc Bắc Thần hiện diện, mũi tên lao đến, nàng cũng dùng tiểu đao của bản thân phóng đi ngăn cản.
Một tiếng vang nhỏ, tiểu đao thành công đánh bay hai mũi tên, vững vàng ghim ở vách đá phía xa.
"Tích Vân." Lúc này, một âm thanh ôn hòa vang lên bên tai nàng.
"Chủ tử." Tích Vân dừng tay, đạp gió dùng khinh bay đến gần mái đình, khom người hành lễ.
"Không cần đa lễ." Lạc Bắc Thần nhìn nàng nhẹ mỉm cười, lắc đầu nói.
"Lễ nghi nên có." Tích Vân không cho là đúng, lắc đầu nói.
"Lại đây." Lạc Bắc Thần cũng không muốn truy một vấn đề mãi, vẫy tay gọi nàng lại.
Tích Vân cũng nghe lời, bước chân đi đến, cách bàn một bước thì dừng, chờ Lạc Bắc Thần nói tiếp.
"Ngồi xuống đi." Lạc Bắc Thần chỉ vào cái ghế gần nàng, nói.
"Vâng." Tích Vân do dự một chút, mới nhu thuận ngồi xuống.
Sau khi ngồi, nàng vẫn cúi đầu, nghiêm chỉnh thẳng lưng, trong lòng cũng có một chút căng thẳng.
"Thả lỏng một chút, ta không có ăn ngươi." Lạc Bắc Thần cảm nhận được nàng tâm tình, vội cười nói.
Tích Vân nghe vậy thì thả lỏng một chút, ngồi một lúc cũng không nghe chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-quoc-chi-tranh/2467774/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.