Hắc y nhân đồng tử trợn to, như gặp bởi thứ gì làm hắn điên cuồng sợ hãi, miệng hé mở muốn nói gì, nhưng máu nhanh hơn một bước tuôn trào ra, tay hắn run lên, cả người mềm nhũn ngã xuống chết ngay tức khắc...
Nhạc Tề Kiến Vu thở phào nhẹ nhõm, khi nãy tim hắn như muốn rớt ra ngoài, cảm giác vô cùng sợ hãi.
Lệnh Quân thấy nàng đã an toàn thì đổi hướng, chân nhẹ đáp xuống, mũi kiếm lóe sáng quét ngang, ba bốn hắc y trên ngực lộ ra một đường chém sâu, máu văng tung tóe, bọn hắn ngã xuống chết tại chỗ.
Phong Vô Tâm phóng lên cao, tay phất xuống, vút vút bốn năm kim châm đâm thẳng vào cổ đám hắc y phía dưới, nàng chân nhẹ điểm trên không, khinh công lao đi đến nơi Nhạc Tề Kiến Vu cùng tên cầm đầu giằng co.
"Tiểu sư muội đúng là tốt, đến đây giúp sư huynh nha." Nhạc Tề Kiến Vu một kiếm bức lui hắc y nhân, đến bên cạnh Phong Vô Tâm, cười nói.
"Nói nhiều." Phong Vô Tâm phun ra hai chữ, kiếm trong tay huy đến phía trước.
Keng....
Hai thanh kiếm va chạm, một tia lửa kéo dài, Phong Vô Tâm đè mạnh tay xuống, không cho hắn cơ hội vùng vẫy.
Nhạc Tề Kiến Vu phối hợp, chạy đến, một kiếm đâm thẳng vào ngực hắc y nhân.
Hắc y nhân rên một tiếng, một tay cầm lấy kiếm, không cho kiếm đâm sâu vào, một tay còn lại đỡ lấy Phong Vô Tâm đang đè xuống.
Hắc y nhân bỗng dưng buông lỏng tay ra, kiếm Nhạc Tề Kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-quoc-chi-tranh/2467751/quyen-2-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.